Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 414: Anh đang nói chuyện phải không?

Cập nhật lúc: 2025-11-03 07:55:22
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lâm Thúy Bình kích động đến mức mặt đỏ bừng, cô dùng hết sức dùng hai tay ôm lấy mặt : "Tống Sơn Xuyên, đang chuyện ? Anh ?"

Trong đôi mắt đen mất tiêu điểm của Tống Sơn Xuyên dần dần hiện lên bóng hình cô, mơ màng mở miệng, phát một âm thanh rõ ràng: "Thúy... Bình..."

Nghe giống như "túi bình"...

Lâm Thúy Bình : "Anh ! Anh gọi , gọi tên em!"

Cổ họng Tống Sơn Xuyên vốn vấn đề bệnh lý, là do nguyên nhân tâm lý, nhưng rốt cuộc nhiều năm phát âm thanh, chỉ vài chữ như kiên quyết chịu mở miệng nữa.

Chính vì cảm xúc lúc nãy lên cao quá mới khiến đột nhiên vượt qua trở ngại tâm lý, phát âm thanh.

Lâm Thúy Bình an ủi : "Không , chỉ cần sự bắt đầu, từ từ sẽ thôi."

Tống Sơn Xuyên lúc mới phát hiện bản vô liêm sỉ mà ôm lấy Lâm Thúy Bình, vội vàng buông tay , theo phản xạ dùng tay hiệu: "Xin ."

"Sao xin nữa?" Lâm Thúy Bình mấy để tâm, cô dậy phủi phủi những chiếc lá khô : "Bên ngoài lạnh c.h.ế.t , nhanh về thôi. Mấy tên súc sinh vài hôm nữa chúng sẽ xử lý thêm một trận nữa, yên tâm , bọn chúng sẽ chẳng kết cục !"

"Không." Tống Sơn Xuyên kéo tay cô, vội vàng buông : "Đừng liên lụy đến chủ Tạ."

Lâm Thúy Bình suy nghĩ một chút: "Cô ghét cay ghét đắng cái ác, nhưng em sẽ bảo cô đừng hành động bồng bột."

Tính cách Tạ Vân Thư tuy như pháo nổ, nhưng cô đầu óc, thêm nữa Thẩm Tô Bạch ở bên, chắc sẽ vấn đề gì.

Còn bên , Tống lão nhị và Tống lão tam, cùng với vợ của chúng, Thẩm Tô Bạch thô bạo ném về nhà, Tạ Vân Thư thuận tay bưng chậu nước lạnh, tạt cho chúng một trận thấm đến tận xương.

"Thật thoả chút nào, bọn chúng chuyện xa như , suýt nữa ép c.h.ế.t Tống di, mà chỉ đ.á.n.h một trận!" Tạ Vân Thư ghế phụ, càng nghĩ càng tức: "Không thể tố cáo bọn chúng , để chúng nó hết thảy tù?"

"Thời gian lâu, chứng cứ." Thẩm Tô Bạch lắc đầu, hơn nữa nếu lập án, đồng nghĩa với việc lật nỗi đau khổ năm xưa của Tống di khiến bà trải qua một nữa, bà sẽ chịu nổi .

Lòng Tạ Vân Thư khó chịu vô cùng, cô dựa vai Thẩm Tô Bạch: "Sao thế giới luôn như , báo đáp, còn kẻ thì cứ sống phây phây thế ."

Hai con Tống Sơn Xuyên từng bất cứ việc nào, họ chỉ sống bình yên, trả giá đắt như thế, dù vượt qua những ngày tháng khổ cực, những kẻ vẫn vắt kiệt đến giọt m.á.u cuối cùng của họ.

Nói bọn chúng là súc sinh, còn là x.úc p.hạ.m đến súc sinh!

Thẩm Tô Bạch đưa tay , nhẹ nhàng vỗ vỗ vai cô: "Đừng tức."

Tạ Vân Thư cúi đầu: " chỉ là tức thôi, tức lắm..."

Thẩm Tô Bạch bật : "Vậy để tìm đ.á.n.h chúng một trận nữa?"

Tạ Vân Thư lắc đầu: "Đến lúc khác , cũng cho ."

Nói xong, cô vắt óc suy nghĩ: "Rốt cuộc cách nào để bọn chúng trừng phạt, mà khác phát hiện nhỉ?"

Thẩm Tô Bạch xoa đầu cô, nhẹ giọng : "Vân Thư, em xem Tống lão nhị và Tống lão tam thực sự tình em sâu nặng ?"

Vân Vũ

Tạ Vân Thư nheo mắt : "Không thể nào."

Thẩm Tô Bạch dẫn dắt tiếp tục : "Em sách nhiều, học qua một từ ngữ nào ? Cách nhất để khiến kẻ địch từ trong nội bộ tan rã, cần đổ m.á.u là gì?"

"Chia rẽ..." Tạ Vân Thư mắt sáng lên, cô thẳng : "Để bọn chúng tự đ.á.n.h , chúng núi xem hổ đấu! Không đúng, bọn chúng hổ, chúng chỉ là đồ tạp nham!"

Thẩm Tô Bạch vặn chìa khoá xe: "Vợ thông minh thật."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-414-anh-dang-noi-chuyen-phai-khong.html.]

Còn cụ thể thế nào, thể từ từ lên kế hoạch.

Tạ Vân Thư thắt dây an : "Chuyện đừng quản, để và Lâm Thúy Bình , cô thiếu đức chắc chắn nghĩ cách !"

Lúc , Lâm Thúy Bình trong rừng hắt xì một cái.

Tống Sơn Xuyên lo lắng cô, cởi áo bông định mặc cho cô, vỗ vai hiệu: " sợ lạnh."

Cởi áo bông thì trong chỉ còn một chiếc áo len, sống nữa !

Lâm Thúy Bình trừng mắt : "Tống Sơn Xuyên, cởi áo, mặc !"

Tống Sơn Xuyên chịu: " em lạnh."

"Em lạnh! Giờ em đầy bụng lửa, thể lạnh ?" Lâm Thúy Bũnh cho chối cãi, cứng rắn bắt mặc áo bông : "Bây giờ còn chăm sóc Tống di, ngày mai ban ngày đến khách sạn vịt, nếu cảm lạnh thì việc kinh doanh của em tính , hôm nay em bán ít bao nhiêu tiền ?"

Tống Sơn Xuyên bối rối cúi đầu, yếu ớt hiệu: "Xin ."

Lâm Thúy Bình vẻ ngoài giống như cô vợ dâu chịu oan ức của , giận cũng nỡ trút nữa: "Nếu thực sự em giận, thì hãy luyện nhiều hơn, bác sĩ rằng thể kích thích Tống di nhiều hơn, bà mới tỉnh dậy ? Anh gọi bà , bà chắc chắn thể thấy."

Tống Sơn Xuyên mở miệng, nhưng mặt Lâm Thúy Bình, sự thôi thúc lúc nãy thực sự thể phát âm thanh.

Mười mấy năm sống kiếp câm điếc, đột nhiên một ngày nào đó thể phát tiếng , cảm thấy vui sướng tột độ, mà cảm thấy bất an thậm chí sợ hãi.

Anh thực sự thể ? Anh thực sự ?

Vừa chỉ là ảo giác?

Không hy vọng đáng sợ, đáng sợ là khi cho hy vọng một nữa rơi tuyệt vọng.

gần như dám mong đợi, cũng dám phát âm thanh, sợ rằng phát vẫn là những âm thanh khó , đáng ghét như thú hoang.

Lâm Thúy Bình cảm thấy Tống Sơn Xuyên đơn giản là quá dễ khiến cô mềm lòng, đàn ông như cục bột , trái tim cô thật sự mềm nhũn hết cả !

"Từ từ cũng , em đảm bảo với , em sẽ bao giờ chế nhạo . Nếu em chế nhạo , thì để em lấy chồng, tìm đàn ông !" Lâm Thúy Bình nhón chân vỗ vỗ đỉnh đầu , lẩm bẩm một câu: "Tống Sơn Xuyên, đây em cao thế?"

Tống Sơn Xuyên theo phản xạ liền hiệu: "Em cũng cao, còn gầy, còn xinh ."

Lâm Thúy Bình: "..."

Cô cảm thấy thị lực của Tống Sơn Xuyên lẽ , duy nhất ngày ngày khen cô mà còn chân thành đến thế.

"Trước đây may mà , thì sẽ lừa bao nhiêu cô gái, khéo như ." Lâm Thúy Bình bĩu môi, nhưng nhịn : "Tống Sơn Xuyên, em thực sự xinh như ?"

Tống Sơn Xuyên khẳng định cô, dùng tay hiệu: "Xinh , là cô gái nhất."

"Được ."

Lâm Thúy Bình vênh váo: "Xem chân thành như , từ nay về em là thầy của , em sẽ dạy chuyện, đảm bảo khiến ngay lập tức trở thành bình thường! Anh còn đấy, em chính là nhanh nhất ở toà nhà ống, ngay cả Tạ Vân Thư cãi cũng thắng nổi em, thì ngày nào cũng đ.á.n.h em? Cô là tức giận đó!"

Tiếng dứt, giọng của Tạ Vân Thư vang lên từ phía : "Hừ, Lâm Thúy Bình, em một nữa xem?"

 

Loading...