Thập Niên 80: Sau Khi Ly Hôn Tôi Được Sĩ Quan Quân Đội Chiều Chuộng - Chương 413: Những Âm Thanh Kia Hình Như Có Chút Khác Biệt

Cập nhật lúc: 2025-11-03 07:55:21
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tạ Vân Thư trong lòng đột nhiên dâng lên một dự cảm chẳng lành, cô và Thẩm Tô Bạch , đều thấy sự lo lắng trong mắt của đối phương.

Lâm Thúy Bình nhíu chặt mày: "Ý của là gì?"

Căn nhà vốn dĩ là của tiên phụ họ Tống để , lẽ nào tranh giành?

Chỉ là bọn họ rốt cuộc còn trẻ, rằng một đàn bà goá mềm yếu và càng dễ khác bắt nạt...

Tống lão nhị mặc dù trùm đầu, lời rõ ràng vang từ trong bao tải: "Triệu Tuyết Phương lúc trẻ trông cũng khó coi, nếu một tên câm, đại ca thể trúng? Mười sáu mười bảy tuổi của đại ca , trong xương cốt vốn chẳng thứ an phận!"

Hắn xong câu đó tát một cái.

Tống lão nhị phun một bãi nước bọt: "Đánh cũng vô ích! Đại ca , để giữ căn nhà, ả chủ động leo lên giường cái tên chủ nhiệm gì đó đó ? Đồ đàn bà hổ, đại ca mới mấy ngày!

Không tin thì hỏi Triệu Tuyết Phương xem, lúc trẻ ả lên giường của mấy đàn ông ? Bọn em chúng nếu thấy ả chiều chuộng , thì căn nhà của họ Tống lẽ nào để cho ả ở? Thằng tiểu bạc tình Tống Sơn Xuyên , bây giờ lớn lên kiếm tiền , cũng hiếu thuận bọn chúng ! Bọn chúng chính là bảo nó gọi một tiếng bố, nó cũng nên gọi!

Lần đó là đụng lúc bọn chúng đang chuyện đó , nó sợ đến mức cũng nữa..."

Chỉ vài câu ngắn ngủi, trong rừng cây yên ắng hẳn.

Tạ Vân Thư thể tin tai , cô Tống di lúc trẻ dắt theo một đứa con, tất nhiên ngày tháng sẽ khó khăn, nhưng cô từng nghĩ tới...

Khi tiên phụ họ Tống mất, Triệu Tuyết Phương mới hai mươi lăm tuổi, một đàn bà goá trẻ trung, xinh , ngày tháng sẽ trở nên như thế nào? Đêm đêm đều đến gõ cửa nhà, lúc cô ngoài , đường cũng sẽ đột nhiên nhảy một ôm lấy cô chiếm tiện nghi.

Ngay cả hai em chồng chuyện cũng đầy ẩn ý, ánh mắt ngày càng trở nên dâm ô.

thể một c.h.ế.t cho xong, nhưng cô còn đứa con.

Tống Sơn Xuyên năm sáu tuổi hoạt bát đáng yêu, chuyện lanh lảnh, sẽ gọi to "Mẹ" bên tai cô, sẽ bóc lạc đưa đến miệng cô. Cô thể sống như một con , nhưng nuôi con trai thành .

, khi tên chủ nhiệm đường phố vác cái bụng to mang ý tới nhà nữa, cô từ chối, cô dùng thể bảo vệ căn nhà của họ, tranh thủ lương thực để Tống Sơn Xuyên cơm ăn, tiền học phí để học.

Tống lão nhị và Tống lão tam sớm nhòm ngó chị dâu , leo lên giường tên chủ nhiệm , ghen tị vô cùng, kịp nghĩ đến luân lý nữa, đè cô xuống...

Trong lúc giãy giụa, cô vẫn hiệu: " thể theo các , nhưng bây giờ , Sơn Xuyên sắp tan học !"

hai em họ Tống đang hưng phấn chịu buông tha cho cô, ghì chặt cô tay, nhưng ngờ lúc đắc thủ Tống Sơn Xuyên học về bắt gặp.

Tống Sơn Xuyên nhỏ tuổi hiểu đây là gì, chỉ đang bắt nạt, chạy tới c.ắ.n chặt lấy Tống lão nhị và Tống lão nhị, còn hét lớn: "Các bắt nạt !"

Hai em rốt cuộc cũng sợ, Triệu Tuyết Phương là chị dâu của họ, hơn nữa họ lấy vợ, nếu để khác chuyện e rằng c.h.ử.i rủa thối xương.

Tống lão nhị Tống Sơn Xuyên c.ắ.n chặt cánh tay chịu buông, trong lúc nóng vội hất mạnh đứa trẻ xa, cùng Tống lão tam kéo quần chạy vội...

Nói đến đây Tống lão nhị còn biện minh cho : "Ả ngủ với đàn ông khác , ngủ với em chúng một đêm thì ? Nếu sớm lời, còn thể hại con trai thành câm ?"

Về , bởi vì sợ hãi và nguyên nhân từ tên chủ nhiệm , họ dám tới nhà đòi nhà nữa, còn tên chủ nhiệm dần dần mất hứng thú với họ Tống, cũng tới nhà nữa.

Tống Sơn Xuyên đưa đến bệnh viện, đêm nào cũng gặp ác mộng, khi tỉnh dậy, quên mất đoạn ký ức đó, nhưng thành tiếng nữa...

Sự thật của sự việc phơi bày mắt, chính là lịch sử đầy nước mắt và m.á.u của cả đời Triệu Tuyết Phương.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-ly-hon-toi-duoc-si-quan-quan-doi-chieu-chuong/chuong-413-nhung-am-thanh-kia-hinh-nhu-co-chut-khac-biet.html.]

Tạ Vân Thư lấy tay bịt miệng, Tống di luôn nhẹ nhàng , thảo nào lúc ép tái giá, cô dám phản kháng, cô sợ con trai kích động, cũng sợ quá khứ bất hảo của phát hiện, cô mặt mũi nào đối diện với con trai.

chỉ cảm thấy là nỗi nhục của con, cũng là cái gốc hại con thể . Cô thể lấy chồng, nhưng cũng liên lụy đến con trai nữa, vì nghĩ đến cái c.h.ế.t...

Lâm Thúy Bình rơi nước mắt đầm đìa, cô về phía Tống Sơn Xuyên đang quỳ yên lặng đất, chìm trong bóng tối, khẽ gọi một tiếng: "Sơn Xuyên..."

gì đó để an ủi , nhưng nên lời, chỉ thể nắm c.h.ặ.t t.a.y : "Tất cả đều qua , bây giờ tất cả đều qua ."

Thật g.i.ế.c bọn tạp chủng !

Lúc trẻ chúng hại hai con , bây giờ họ khó khăn lắm mới thể định cuộc sống, mà chúng dám ló mặt !

Thẩm Tô Bạch gì, lặng lẽ nhét miếng vải miệng Tống lão nhị, lôi tất cả bọn họ .

Tạ Vân Thư c.ắ.n răng nắm lấy tay : "Không thể tha cho bọn chúng như !"

Thẩm Tô Bạch ánh mắt âm trầm: "Tin ."

Họ thể thực sự g.i.ế.c , nhưng cũng khiến bọn chúng trả giá xứng đáng.

Tạ Vân Thư lúc mới buông tay, yên tâm hỏi một câu: "Anh đừng bốc đồng."

Thẩm Tô Bạch khẽ nhếch môi: "Sẽ ."

Cô suy nghĩ một chút cũng dậy theo, lên tiếng nhẹ nhàng: "Em cùng ngoài, để Sơn Xuyên yên tĩnh một lúc."

Trong rừng cây nhỏ chỉ còn Lâm Thúy Bình và Tống Sơn Xuyên.

Lâm Thúy Bình luôn nắm c.h.ặ.t t.a.y Tống Sơn Xuyên, thấy cứ cúi đầu nhúc nhích, sốt ruột đến nghẹn ngào: "Tống Sơn Xuyên, chứ, đừng dọa em nữa!"

Tống Sơn Xuyên cuối cùng cũng cử động, khóe mắt đỏ ửng, đột nhiên ôm chặt lấy Lâm Thúy Bình, ngẩng đầu lên phát tiếng gào thét xé lòng: "A!!!"

Khác với những âm thanh khàn khàn thỉnh thoảng phát đây, âm thanh xuất phát từ cổ họng, từ lồng n.g.ự.c vang lên.

Những mảnh vỡ ký ức phong ấn từ thời thơ ấu ùa về, như đang trút giận như đang than, âm thanh xông thẳng lên ánh trăng những tán lá lốm đốm trong rừng.

Lâm Thúy Bình giật , nhưng ôm chặt lấy , để mặc cho cảm xúc của như dòng nước lũ vỡ đê tuôn trào, ngừng an ủi nhỏ nhẹ: "Đã qua , bọn họ sẽ trừng phạt thôi..."

Tiếng gào thét của Tống Sơn Xuyên dần dần biến thành tiếng vỡ vụn, miệng mấp máy, phát những âm thanh kỳ lạ.

Lâm Thúy Bình thỉnh thoảng vẫn thấy ' chuyện', nhưng những âm tiết đó vô nghĩa, đều là những âm thanh ừ ừ , và những âm thanh đó nhỏ, nhỏ.

Tống Sơn Xuyên giống những khác, thể nên cảm thấy hổ với những âm thanh như , cũng sẽ cố gắng kìm nén phát những âm thanh đó, bởi vì sợ khác bằng ánh mắt khác thường.

, những âm thanh hình như chút khác biệt.

Vân Vũ

Tai Lâm Thúy Bình dựa , mắt cô từ từ mở to.

Mặc dù giọng của Tống Sơn Xuyên rõ ràng, cô thấy rõ ràng, đang ngừng, hết đến khác gọi: "Mẹ..."

 

Loading...