Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 619

Cập nhật lúc: 2025-12-23 12:39:50
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hề Kiến Giang đỡ bà xuống ghế sofa, thở dài:

“Niệm Như lớn , nó suy nghĩ riêng. cũng sai . hỏi thăm qua , Nghiêm Như Ngọc là bảo bối nhà họ Nghiêm nâng niu, con bé đang học đại học ở Kinh Thị, sẽ bác sĩ. Không chỉ thế, quà sinh nhật 16 tuổi nó tặng là cổ phần công ty, chính là hãng Vật liệu xây dựng Minh Lan quảng cáo tivi đấy, nhà trèo nổi ...”

“Nó nên chuyện với như thế! nhớ Như Như quá! Như Như ngoan bao nhiêu!”

...

Trong phòng khách, Hề Kiến Giang đang khuyên nhủ vợ đầy chấp niệm. Trong phòng, Hề Niệm Như đang gọi điện cho Giả Đình Tây. Lúc nãy cơ hội, giờ cô mới :

“Đừng để tâm đến mấy lời xằng bấy của bố em. Em cần sính lễ, đương nhiên em cũng chẳng của hồi môn gì . em một khoản tiền tiết kiệm, hằng tháng vẫn lương, phúc lợi ở đại đội cũng , em sẽ nỗ lực cùng nuôi gia đình.”

Giả Đình Tây im lặng một lát: “Hề Hề, em quên là em từng tiêu tiền vì ?”

Hề Niệm Như hiểu: “Em tiêu tiền cho khi nào?” Từ lúc quen , cô luôn đề nghị chia đôi tiền, nhưng tính vẫn là Giả Đình Tây chi nhiều hơn.

“Mua tạp chí, mua sách.” Giọng ấm áp của Giả Đình Tây truyền qua ống khiến tai cô tê dại.

“Anh là một tác giả, còn là tác giả ít sách bán chạy đấy đồ ngốc ạ. Anh bắt đầu kiếm tiền và tiền tiết kiệm từ lâu . Bố tự nguyện cho em thì em cứ nhận lấy, đó đưa cho em một tiền nữa, em cứ bảo đó là của hồi môn của em.”

Hề Niệm Như sửng sốt: “Thế... thế tiện ! Bố sẽ mắng em mất.”

“Không .” Giả Đình Tây , “Nhà luôn là phụ nữ giữ tiền mà. Anh nộp quỹ đen cho em là chuyện đương nhiên. Nếu em lương tâm thì hằng tháng phát cho chút tiền tiêu vặt, nhiều hơn Nhị Mao là .”

Hề Niệm Như bật : “Anh nhà văn , cũng sĩ diện gớm nhỉ.”

“Chứ .” Giả Đình Tây cố gắng trấn an trái tim đang lo âu của cô trong chuyện. “Em đừng cảm thấy thích hợp, xứng đáng. Em là thích, em xứng đáng những điều nhất.”

Hề Niệm Như mấy định nhưng nghẹn lời. Những lời , từng ai với cô cả.

Đột nhiên tiếng gõ cửa, Hề Niệm Như đưa tay lau mắt: “Em chút việc, lát nữa gọi cho nhé.”

“Được.”

Cất điện thoại, Hề Niệm Như mở cửa, là Hề Kiến Giang. Quan hệ của hai cha con cũng chỉ hơn quan hệ con một chút xíu, lúc cũng gì.

Hề Kiến Giang mấp máy môi: “Năm đó khi chị con mất, con mắng con bé một trận bỏ mặc nó ở chỗ cầu trượt, thế nên bao nhiêu năm qua bà luôn áy náy, thể thoát . Con hãy thông cảm cho một chút.”

Hề Niệm Như rũ mắt: “Con thông cảm cho , thế ai thông cảm cho con? Con sai chuyện gì ?”

Hề Kiến Giang cũng trả lời . Ông im lặng hồi lâu, đột nhiên đưa một cuốn sổ tiết kiệm:

“Đây là một phần tiền tiết kiệm trong nhà, con cầm lấy . Chuyện hôn lễ bố cũng giúp gì , con tự để tâm một chút, thích mua gì thì mua, còn dư coi như là của hồi môn của con.”

Hề Niệm Như từ chối: “Con cần bố. Bố nuôi nấng con, con sẽ phụng dưỡng bố lúc tuổi già, nhưng cứ thế , đôi bên hãy giữ cách nhất định.”

Cũng giống như việc cô nhận tình khát khao từ cha , khi họ già yếu, cũng đừng mong chờ sự che chở từ cô. Sự hiếu thảo duy nhất của cô là sẽ đưa họ viện dưỡng lão.

Hề Niệm Như đóng cửa nữa, cũng giống như trái tim cô, vĩnh viễn khép với cha . Hề Kiến Giang ngẩn hồi lâu về phòng. Suy cho cùng, ông tin là Hề Niệm Như sẽ bỏ mặc họ. cái nhân gieo hôm nay, sớm muộn gì cũng sẽ nhận quả.

...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-619.html.]

Hôn lễ của Giả Đình Tây và Hề Niệm Như ấn định dịp Trung thu, một tháng đó. Việc chuẩn hôn lễ nhiều thì nhiều, mà ít thì cũng ít.

Phần trang trí nội thất cuối cùng cho căn nhà mới do Giả Diệc Chân lo liệu. Váy cưới, lễ phục, vest của cô dâu chú rể studio của Ôn Ninh lo xong. Tiệc cưới, hôn lễ do Từ Giai và Diệp Thành sắp xếp. Còn thiệp mời, xe hoa và các việc lặt vặt khác đều do đích Giả Đình Tây xử lý.

Hề Niệm Như gần như gì, ngoài giờ việc cô khá rảnh rỗi. Thế là cô thường xuyên chạy qua văn phòng mai mối của Giả Thục Phân để phụ giúp. Qua những trò chuyện, cô dần thiết với bà hơn và nhận bà vẫn luôn một khao khát du lịch đây đó khi già yếu hẳn.

Hề Niệm Như nảy ý định, cô bắt đầu lên kế hoạch du lịch. Sau đó, cô cầm bản đồ và bản kế hoạch đến bàn bạc với Giả Đình Tây:

“Bà nội ngắm non sông đất nước nhưng leo núi. Em tìm hiểu , nước ở Cửu Trại Câu là nhất. Chúng sẽ lái xe , khởi hành từ Cửu Trại Câu, đó Hoàng Long, đến núi Tứ Cô Nương, đập Đô Giang, Thành Đô, Lạc Sơn Đại Phật, Nga Mi...”

một cách đầy hứng khởi, đôi mắt sáng rực lên.

Giả Đình Tây kinh ngạc, do dự hỏi: “Anh với em... đưa bà nội cùng ?”

Hề Niệm Như trợn to mắt: “ , nếu bố cô chú ai rảnh thì cùng chúng cũng mà.”

Giả Đình Tây l.i.ế.m môi: “Hiện tại lễ tết, đúng lúc Tiểu Ngọc sắp khai giảng, khó mà sắp xếp thời gian .”

“Vậy thì ba chúng .” Hề Niệm Như năng hùng hồn đầy lý lẽ. “Bà nội bảo cuối bà chơi là chuyện của lâu lắm , em hiểu cảm giác đó. Ai cũng việc bận của riêng , nhưng hiện tại em thể nghỉ phép bù, cũng đang nghỉ ngơi, hai chúng đưa bà nhất.”

Giả Đình Tây vẫn do dự, khổ: “Hề Hề, thật từng tự lái xe xa cả. Trước đây chơi hướng về thành phố lớn, sợ cái chân của ... sẽ liên lụy đến .”

Hề Niệm Như hì hì , móc một cuốn sổ nhỏ. “Nhìn xem, bà nội cho em bác sĩ của là ai . Em đến đó tư vấn xem thể xa , bác sĩ bảo chỉ cần chuẩn kỹ lưỡng là . Em còn mang chân giả của bảo dưỡng, xe lăn cũng kiểm tra , các loại t.h.u.ố.c cần dùng em đều ghi hết sổ . Cả t.h.u.ố.c của bà nội em cũng chuẩn xong, và bà cần lo lắng gì hết.”

Giả Đình Tây lật xem cuốn sổ, dám tin mắt . Chu đáo đến mức !

Hề Niệm Như xoa xoa tóc : “Yên tâm , em ở đây .”

Giả Đình Tây cô, gì cho .

“Đừng cảm ơn nhé.” Hề Niệm Như nhếch môi, “Em là vì bà nội, chỉ là hưởng sái bà thôi.”

Giả Đình Tây bật : “Được, hưởng sái em cả đời.”

Hề Niệm Như hếch cằm: “Vậy thì ôm chặt lấy đùi em . Em là phụ nữ nghề phòng cháy chữa cháy đấy, trong đầu lúc nào cũng sẵn tám loại phương án dự phòng chờ thực thi.”

“Ôm chứ.”

Tiếp đó, Giả Đình Tây và Hề Niệm Như thông báo cho Giả Thục Phân, cùng thuyết phục Ôn Ninh và , thu xếp hành lý, bảo dưỡng xe cộ và lên đường.

Nhìn theo chiếc xe xa dần, Ôn Ninh và Giả Diệc Chân bộ về, Ôn Ninh cảm khái: “Hề Hề là một đứa trẻ hiếu thảo, bố con bé nhất định sẽ hối hận vì lúc đối xử với nó như .”

Giả Diệc Chân tán đồng: “Mới bao lâu chứ, đối với nó một chút là nó nghĩ ngay đến việc đưa chơi. Đứa trẻ hiểu chuyện, độc lập gánh vác, Đình Tây cưới nó đúng là phúc.”

“Đình Tây cũng chẳng dễ dàng gì.” Ôn Ninh trêu chọc. “Lần cuối cùng cũng là chính duyên, là 'tư liệu sáng tác' nữa .”

Giả Diệc Chân: “...” Xem đối với Hề Hề hơn nữa mới , kẻo thành tư liệu cho con trai truyện thì hỏng.

 

 

 

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

 

Loading...