Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 575: Sóng gió viện dưỡng lão
Cập nhật lúc: 2025-12-23 12:38:47
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Bà Giả sợ để lộ sơ hở nên hai ngày nay cố gắng ít chạm mặt con trai và con dâu, cơm nước xong là kiếm cớ chuồn ngay. Cũng , Ôn Ninh bận chuẩn Kinh Thị nên tất bật xử lý công việc bàn giao, thực sự nhớ chuyện lấy kết quả khám sức khỏe. Còn Nghiêm Cương thì bận chuẩn cho đợt kiểm tra của lãnh đạo giữa năm, cũng rảnh rỗi.
Vì thế hôm nay, bà Giả mang theo tiền, ngoài tự tìm viện dưỡng lão cho . Vừa xem một vòng, bà kinh ngạc. Hóa viện dưỡng lão còn chia thành công lập và tư nhân. Hóa trong đó nhiều cụ già khổ sở với đủ loại bệnh kỳ quái đến . Hóa giường ở những viện dưỡng lão khan hiếm như thế...
Cuối cùng, bà Giả ưng ý một viện dưỡng lão tư nhân. Phòng riêng, nhà vệ sinh khép kín, điều hòa, vị trí cũng ngay cạnh công viên, còn hợp tác định kỳ với bệnh viện. Các cụ ở đây trông chăm sóc khá , sạch sẽ. Bà Giả còn nhân viên tên Vạn Đình dẫn nếm thử đồ ăn ở nhà ăn.
Vạn Đình giới thiệu: "Dì ơi, bố của đầu bếp nhà cháu vốn là đầu bếp ở nhà ăn quốc doanh đấy ạ. Mỗi bữa ăn ông đều nghiên cứu kỹ lưỡng, cân đối khoa học lượng protein, vitamin và tinh bột, đảm bảo dinh dưỡng và sức khỏe."
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Bà Giả bỏ một quả cà chua bi đỏ mọng miệng: "Một tháng dám thu 5000 tệ thì ăn uống t.ử tế là đúng ."
Vạn Đình thản nhiên, thoáng chút tự hào: "Dì ơi, giá của chúng cháu chỉ dừng ở đó ạ. Nếu già bệnh lý nền thì giá sẽ tăng theo mức độ chăm sóc. Dì xem, bà cụ Phương tiểu đường và cao huyết áp, con cái hiếu thảo nên đặt thẳng gói cao cấp 10.000 tệ một tháng đấy ạ."
Bà Giả: "..." Bà thấy 10.000 tệ bà cũng thể kiếm , mà còn là phục vụ một chọi một. Bà suy nghĩ một lát: "Thế còn bệnh nhân mất trí nhớ tuổi già thì ?"
Vạn Đình giới thiệu: "Dì ơi, ở đây chúng cháu ít bệnh nhân như . Phần lớn họ chọn gói từ 5000 đến 8000 tệ. Đối với những bệnh nhân , chúng cháu sắp xếp chuyên gia túc trực chăm sóc để đảm bảo cuộc sống định. Xin hỏi nhà nào của dì bệnh ạ?"
"À." Bà Giả thuận miệng đáp. "Là . Cô bé , là thương lượng thế , đến giúp các cô chăm sóc bệnh nhân với nấu nướng, các cô cho một phòng nhỏ để ở. Hì, một tháng thu hai... ba ngàn thôi. Như tiền bảo hiểm con dâu mua cho cộng với tiền tiết kiệm của thì chắc cũng đủ trả trong mười năm. Chẳng lẽ mười năm nữa vẫn c.h.ế.t ?"
Vạn Đình: "..." Cô nở một nụ khô khốc. "Dì ơi, dì cứ đùa. Dì với cháu mặc cả khôn ngoan thế , còn đòi ăn thử cơm trưa xem ngon , dì giống mất trí nhớ ."
Vạn Đình đang định lựa lời tiếp thì bỗng nhiên cách đó xa vang lên một tiếng "rầm" thật lớn. Cả hai theo hướng tiếng động, phát hiện một cụ già đang nổi giận, thô bạo hất văng mâm cơm bàn xuống đất!
"Không ăn! Không ăn! ăn..."
Vạn Đình vội vàng dậy xử lý, tiên bảo hộ công đưa cụ già về phòng, đó gọi lao công đến dọn dẹp mặt sàn ngay lập tức để tránh già trượt ngã. Tận dụng lúc lộn xộn, bà Giả bốc thêm mấy quả cà chua bi. Đừng , ăn cũng ngon thật.
Khi bà đầu thì thấy Vạn Đình biến mất. "Ơ?" Chưa sắp xếp xong cho bà mà chạy mất . Bà Giả bĩu môi, chắp tay lưng, quyết định tự dạo quanh một vòng.
Bà bộ vườn hoa phía , định chào hỏi mấy cụ ông cụ bà trông vẻ tỉnh táo để hỏi xem ở đây sống thế nào. một cụ ông cứ gọi bà là "bạn già", một cụ bà khác thì hắc hắc : "Cháu gái lớn ơi, mau đây nào~"
Giả Thục Phân vội vàng chạy biến. Không chạy thì chiếm tiện nghi mất! Khổ nỗi đầu óc mấy cụ vấn đề, thật sự chẳng thể chấp nhặt .
Bà Giả dạo bước trong sân, và ngoài dự đoán, bà lạc đường! Bà rẽ trái rẽ , sờ soạng tìm một cánh cửa, bước định thở phào một cái thì đột nhiên thấy phía cuối hành lang phát những âm thanh kỳ quái.
Tiếng "ư ử", "a a", giống như bịt miệng đang . Bà Giả nhíu mày. Bà già ở viện dưỡng lão ngược đãi, cơm ăn đủ ba bữa nhưng đòn đ.á.n.h thì ngày ba trận thoát, chẳng lẽ cái viện dưỡng lão tư nhân cao cấp thu phí c.ắ.t c.ổ cũng loại chuyện đó?
Được lắm, đập mắt bà thì Giả Thục Phân sẽ trời hành đạo!
Bà quanh quất, vớ lấy một cây gậy cầm chắc trong tay, bước nhanh đến căn phòng đó. Lại gần hơn, bà còn thấy tiếng gió vút qua trong khí.
Trời đất ơi! là đang đ.á.n.h thật!
Trên cửa một ô kính nhỏ trong suốt, bà Giả nhẹ nhàng nhón chân nhòm . Một phụ nữ mặc đồng phục màu xanh lục đậm đang dùng tay trái ấn đầu một bà cụ, bắt bà cụ quỳ mặt đất, đó tay phụ nữ giơ lên, dùng... một sợi dây điện quất lưng bà cụ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-575-song-gio-vien-duong-lao.html.]
Bà cụ lóc t.h.ả.m thiết, chắp tay n.g.ự.c liên tục xin tha: "Huhu..."
Bà Giả trợn tròn mắt. Mẹ kiếp! Dây điện thì vô hại nhưng quất là đau nhất, cảm giác như thấu tận xương tủy!
Cơn giận bốc lên tận đỉnh đầu gân xanh nổi đầy trán, bà Giả tay nắm chặt gậy, tay trái vặn tay nắm cửa, cả lao như pháo nổ.
"Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày! Tao đ.á.n.h c.h.ế.t mày!"
Bà vung gậy quất tới tấp phụ nữ , nhắm mắt đ.á.n.h hét lớn: "Cứu mạng với! Cứu mạng với! Ngược đãi già đây ! Cứu mạng!"
Người phụ nữ đ.á.n.h đến mức nghiêng né tránh, thấy tiếng kêu thì kinh ngạc bật dậy: "Mẹ! Sao ở đây?!"
Bà Giả sững sờ, mở mắt phát hiện đó là Lưu Kim Lan. Cơn giận càng bốc cao, bà tẩn càng ác hơn.
"Lưu Kim Lan, mày dám ngược đãi già! Cái đồ lòng muông thú, lương tâm ch.ó tha, mày là nữa ! Tao thấy mày chán sống ..."
Bao nhiêu năm nay, sức khỏe Lưu Kim Lan còn như , chỉ thể bắt nạt mấy cụ già bảy tám mươi tuổi, chứ bà Giả khỏe như trâu thì bà đ.á.n.h . Hơn nữa, nhân viên viện dưỡng lão nhanh chóng chạy tới can ngăn, đỡ bà cụ ngược đãi dậy.
Vạn Đình cũng tới, cô hỏi bà Giả: "Dì ơi, cháu tìm dì khắp nơi, dì ở đây? Có chuyện gì ?"
Bà Giả hậm hực trừng mắt Lưu Kim Lan, chỉ tay bà : "Cái con... cái đứa súc sinh các tuyển đây? Nó ngược đãi già các quản ? thấy tận mắt nó dùng dây điện quất bà cụ !"
Lưu Kim Lan đỏ mặt, ôm lấy cánh tay đau nhức, cứng miệng phủ nhận: " , , đừng vì ghét mà ngậm m.á.u phun ."
"Mẹ!?" Vạn Đình kinh ngạc. "Hai là... quan hệ chồng nàng dâu ?"
Chủ yếu là vì bà Giả ăn mặc khá tươm tất, khí thế mười phần, nếu thì chẳng ai nghĩ bà hơn 70 tuổi. Còn Lưu Kim Lan trông như một phụ nữ trung niên nghèo khổ sa sút, công việc là bà quỳ xuống cầu xin viện trưởng mới .
Bà Giả "phi" một cái về phía Lưu Kim Lan: "Cái loại gì thế ? Còn dám gọi là ? Đến con trai còn chẳng nhận, còn nhận loại con dâu như mày chắc?! Cút, báo cảnh sát, mau báo cảnh sát ! Gọi nhà bà cụ tới, nhất định trừng trị đứa súc sinh !"
Bà mà tay run bần bật vì tức. Lưu Kim Lan vội Vạn Đình, cuống quýt biện minh: "Giám đốc Vạn, , đang dọn vệ sinh cho bà Vương, bà đại tiểu tiện tự chủ, đầu óc lú lẫn, thể thái độ kém một chút nhưng ngược đãi. Bà chồng của vốn quan hệ , việc ở đây nên mới tới quấy rối đấy ạ."
Vạn Đình qua . Cô báo cảnh sát, cũng gọi nhà, chuyện sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng viện dưỡng lão. Cô suy nghĩ một lát: "Dì ơi, để cháu đỡ dì ngoài ."
Bà Giả giọng điệu thoái thác của cô , đôi mắt đỏ ngầu vì giận.