Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 568: Em chính là định mệnh của anh
Cập nhật lúc: 2025-12-23 12:38:40
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , cả Lưu Kim Lan và Nghiêm Mỹ Na đều cô là ai. Đương nhiên, họ cũng chẳng dám ăn vạ, vì đây là ngay cổng Cục Công an. Lưu Kim Lan lắc đầu, dậy nhờ sự dìu dắt của Nghiêm Mỹ Na. Hai con, một đau khổ tuyệt vọng, một dửng dưng lạnh lẽo.
Phương Tri Dã thấy kỳ lạ, đang định thêm thì từ đằng xa vang lên giọng trầm xuống của Nhị Mao: "Tri Dã."
Anh sải bước tới, bên cạnh Phương Tri Dã về phía hai con . Ánh mắt phức tạp nhưng gì, chỉ dắt tay cô: "Chúng thôi."
"Vâng." Phương Tri Dã ngoan ngoãn theo. Hai định rời thì Nghiêm Mỹ Na đột nhiên lên tiếng:
"Anh Nhị Mao, giờ đến chào hỏi chúng em một câu cũng ? Vị tỷ tỷ xinh là ai thế, yêu ?"
Cô liên tiếp tung những câu hỏi đầy vẻ chấp nhặt. Nhị Mao xoay , ánh mắt dừng mặt Lưu Kim Lan một chút thẳng Nghiêm Mỹ Na.
"Nghiêm Tiện Muội, cô gây chuyện tráo đổi con cái, cô tuy là hại nhưng tổn thương Nguyên Bảo đến mức tù, giờ chuyện bố cô mất tích cũng liên quan đến cô. Cô hạng t.ử tế, dám nhận cô."
Nghiêm Mỹ Na trưng bộ mặt đáng thương, nước mắt chực trào: "Anh Nhị Mao, ? Chuyện của Nguyên Bảo là em ép buộc, em cải tạo và . Còn việc bố mất tích chẳng liên quan gì đến em cả. Em là em họ ruột thịt của , tin em?"
Thấy Nhị Mao lay chuyển, Nghiêm Mỹ Na sang Phương Tri Dã, run giọng khẩn cầu: "Chị xinh ơi, chị khuyên Nhị Mao giúp em với. Còn cả bác trai, bác gái và bà nội nữa... em mới 17 tuổi, em chẳng hiểu chuyện gì đang xảy mà gán cho danh hung thủ , em thực sự oan ức lắm..."
Khách quan mà , biểu cảm của cô đáng thương. Phương Tri Dã vốn là cô gái bảo vệ từ nhỏ, tính tình thẳng thắn, khỏi nảy sinh chút lòng trắc ẩn. Đó là bản năng đạo đức của cô. đồng thời, cô cũng tin tưởng Nhị Mao và dì Ôn, vì cô mím môi: " rõ sự tình, nên dám bình luận." Ý là cô sẽ giúp gì cả.
Nhị Mao nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, chằm chằm Nghiêm Mỹ Na: "Đừng diễn trò mặt chúng , vô ích thôi." Nói xong, đẩy Phương Tri Dã ghế phụ lên xe phóng mất.
Nghiêm Mỹ Na theo bóng xe, đột nhiên bật nhẹ. Lưu Kim Lan hồn , liếc cô: "Con cái gì thế?"
"Anh Nhị Mao bảo vệ cô lắm đấy." Nghiêm Mỹ Na nghiêng đầu, nheo mắt. "Thú vị thật ? Mẹ còn nhớ Nhị Mao hồi nhỏ chẳng sợ trời chẳng sợ đất ? Vậy mà bây giờ, ngoài , cũng bảo vệ ."
Lưu Kim Lan cảm thấy lạnh sống lưng: "Con đừng định gì đấy nhé. Nhị Mao... chính xác là bất kỳ ai trong nhà họ, chúng đều đắc tội nổi ."
Mười bảy năm . Lưu Kim Lan là thứ hai trong gia đình bốn họ nhận hiện thực tàn khốc . Người đầu tiên đương nhiên là Nguyên Bảo. Chỉ Nghiêm Huy là biến mất tăm, còn Nghiêm Mỹ Na thì vẫn tìm cái c.h.ế.t khi ý định khiêu khích.
Nghiêm Mỹ Na đương nhiên thừa nhận định gì, cô nhún vai: "Không đắc tội thì thôi, nhưng thường xuyên xuất hiện mặt họ, họ khó chịu một chút chắc cũng khó ."
Cùng lúc đó, trong xe. Nhị Mao và Phương Tri Dã đang thảo luận về Nghiêm Mỹ Na. Nhị Mao tóm tắt ngắn gọn mối quan hệ và những ân oán giữa hai nhà cho cô .
Phương Tri Dã há hốc mồm: "Em ngờ dì Ôn từng trải qua nhiều sóng gió như , dì thực sự quá kiên cường." Về quê sinh con, lúc yếu ớt nhất chỉ một , mà vẫn thể tráo con ôm mối hận rời khỏi ngôi làng nhỏ đó.
Cô chợt nhớ điều gì đó: "Ơ, thế bà Lưu Kim Lan tráo con đó tù ạ?"
Nhị Mao bình tĩnh đáp: "Có chứ, cả nhà họ đều từng tù cả, chỉ là với những tội danh khác thôi."
Phương Tri Dã: "..." Cả nhà cùng "đoàn tụ" trong trại giam ?
Khi xe dừng , Nhị Mao xoay nắm lấy tay Phương Tri Dã, ánh mắt nghiêm túc: "Tri Dã, kể cho em những điều vì cùng em tiếp quãng đời còn . Anh sợ em gia đình là những thù tất báo. Trong thế giới của , ai dám hại của thì đó là kẻ thù của . Còn em, em chính là mà tự lựa chọn cho ."
Con thể chọn khi sinh , nhưng hôn nhân chính là cơ hội để tự chọn cho chính . Điều đúng với cả nam và nữ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-568-em-chinh-la-dinh-menh-cua-anh.html.]
Phương Tri Dã gật đầu lia lịa như gà mổ thóc: "Em hiểu mà! Em chắc chắn sẽ về phía . Anh yên tâm, em sẽ giữ cách với cái cô Tiện Muội đó! Dù cô cố ý chia rẽ tình cảm của chúng bôi nhọ dì Ôn trong mắt em, em cũng sẽ kiên quyết , một chút lay chuyển!"
Cô cam đoan chắc nịch khiến Nhị Mao nhịn mà đưa tay xoa đầu cô: "Ngoan, em Phương đúng là lời."
Phương Tri Dã lắc đầu nguầy nguậy: "Đừng xoa nữa, hỏng hết kiểu tóc của em ."
"Hỏng trông cũng mà, vẻ của sự hỗn loạn... Anh đoán buổi sáng lúc em mới ngủ dậy chắc tóc còn rối hơn nhiều."
"Anh thấy !"
"Chuyện sớm muộn thôi mà."
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Giữa lúc đôi trẻ đang trêu đùa , cửa sổ xe chợt vang lên tiếng gõ "cộc cộc".
Nhị Mao và Phương Tri Dã thấy nhận đó là Giả Đình Tây. Nhị Mao hạ kính xe xuống, thấy khuôn mặt chút cảm xúc của và thấy giọng lạnh lùng:
"Hai đứa bay định ở xe đến bao giờ, ăn cơm nữa ? Không ăn thì về đây."
"Ăn chứ, ăn chứ, xuống xe ngay đây." Nhị Mao và Phương Tri Dã vội vàng chui khỏi xe.
Nhị Mao một tay dắt tay Phương Tri Dã, tay khoác vai Giả Đình Tây: "Không ăn sập Tùng Thị để một bản cẩm nang du lịch cho khách phương xa ? Đây là quán cơm gia đình mà Tri Dã mỗi về đều ghé đấy, tụi em cố ý đưa đến đây, vui vẻ lên chút , cái xem nào."
Giả Đình Tây nhếch mép, để lộ một nụ gượng gạo. Nếu vì cái bản cẩm nang gì đó, mới thèm đến đây cái bóng đèn sáng choang chắc! Thằng nhóc Nhị Mao nếu cứ quy củ, lễ phép như Đại Mao thì đành. Đằng nó cứ như cố tình khoe khoang tình cảm mặt , chẳng khác nào một con công đang xòe đuôi.
Đang ăn cơm, vô tình câu chuyện chuyển sang chủ đề xem bói. Nhị Mao lập tức sang nắm lấy tay Phương Tri Dã: "Anh xem chỉ tay đấy, đây, để xem cho em."
"Được thôi." Phương Tri Dã đáp lời lau sạch tay đưa qua. Giả Đình Tây cũng tò mò xem Nhị Mao định bốc phét cái gì nên nheo mắt sang phía đối diện.
Chỉ thấy Nhị Mao cầm bàn tay nhỏ nhắn trắng trẻo của Phương Tri Dã, bộ tịch ngắm chỉ trỏ: "Đây là đường sinh đạo, dài, chứng tỏ em thể sống thọ đến trăm tuổi. Còn đây là đường sự nghiệp, oa, rõ ràng vô cùng, xem dựa em Phương nuôi . Còn đây..."
Anh đột nhiên nắm chặt lấy tay Phương Tri Dã, mười ngón tay đan , gương mặt điển trai tràn đầy vẻ đắc ý: "Đây là đường tình duyên, chính là đường tình duyên của em."
Phương Tri Dã ngẩn một lúc nhịn mà mỉm ngọt ngào.
Giả Đình Tây: "..." Anh thật sự chịu thua .