Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 425: Tiện Muội: Tôi muốn sống như Tiểu Ngọc
Cập nhật lúc: 2025-12-23 12:02:37
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Lúc , Nghiêm Huy giơ ly rượu trắng lên mời:
“Tiểu Từ , cảm ơn cô nửa năm qua cống hiến cho công ty, công ty cô thật sự là xong. Nào, kính cô một ly.”
Lưu Kim Lan cũng nâng chén, nhưng trong đó quả nhiên là nước lọc:
“Chị cũng kính em. Nhiều việc nếu em chị chẳng tính , nhất là chuyện của Nguyên Bảo, càng cảm ơn em đấy.”
Lưu Kim Lan câu mà nghiến răng nghiến lợi. Dù ngoài mặt vẫn tỏ bình thản, nhưng cứ nghĩ đến việc Nguyên Bảo Từ Giai hại về quê là lòng bà dâng lên ngọn lửa căm hận nguôi.
Từ Giai coi như thấy, nâng ly rượu vang lên, mỉm nhẹ nhàng chạm cốc:
“Làm việc ở công ty của Nghiêm tổng và chị Lưu, em cũng học hỏi nhiều, cảm ơn hai .”
“Uống thôi!”
Cả ba đồng thanh nâng chén. Nghiêm Huy và Lưu Kim Lan tận mắt Từ Giai uống cạn ly rượu vang, lòng thầm thở phào. Họ bắt đầu dùng bữa. Lát nữa còn "việc chính" để , ăn no ?
Năm phút , Từ Giai thấy đầu óc choáng váng, cô đưa tay xoa thái dương nhưng chống d.ư.ợ.c lực, đổ gục xuống bàn.
“Tiểu Từ? Cô thế?”
Lưu Kim Lan vươn tay đẩy đẩy cô, thấy phản ứng gì mới chỗ cũ. Nghiêm Huy nhét thức ăn mồm lệnh:
“Còn ngây đấy gì? Đưa phòng cho .”
Lưu Kim Lan đầu , giận dữ quát: “Ông xem đây là ! Ông định ngủ với gái trẻ ngay trong nhà mà còn hống hách thế ?”
Nghiêm Huy vội buông đũa, dỗ dành: “Kim Lan, chẳng chúng bàn kỹ ? Chờ cô sinh con xong sẽ đưa cho bà nuôi nấng. Sau chúng đón Tiểu Ngọc về, ngày lành còn ở phía mà.”
Nhắc đến Tiểu Ngọc, cơn giận của Lưu Kim Lan mới dịu bớt. Bà lườm Nghiêm Huy một cái, cái hình phục phịch của chật vật dìu Từ Giai , bà đành giúp một tay.
Sau khi đưa Từ Giai lên chiếc giường lớn của hai vợ chồng, để khuất mắt cho nhẹ lòng, Lưu Kim Lan ngoài, đóng sầm cửa . Bà nghĩ đến việc Nghiêm Huy bảo chạm bà như chạm chính mà lòng đầy uất ức. Lạ thật, bà sinh cơ chứ? Nếu sinh thì đến lượt con tiện nhân Từ Giai ?
Nghĩ đến lát nữa trong phòng sẽ phát những tiếng động nhạy cảm, Lưu Kim Lan vẫn thấy khó chịu, bà vớ lấy áo khoác và túi xách, định bụng ngoài lánh một lát.
mở cửa , bà sững kinh hãi, vì cửa là ba : Ôn Ninh, Nghiêm Cương và Diệp Thành.
Đây là đầu tiên Nghiêm Cương và Ôn Ninh đến nhà trong suốt nửa năm qua, còn chọn đúng lúc oái oăm . Lưu Kim Lan định thần , lập tức đóng cửa nhưng tay Nghiêm Cương chặn cứng lấy cánh cửa.
Vẻ mặt lạnh lùng: “Ngày lễ, chúng đến thăm hai .”
“ thế!” Chớp thời cơ Lưu Kim Lan đang ngẩn , Ôn Ninh cũng lách phòng: “Người nhà hết ? Nghiêm Huy, bé Tiện ...”
Chuyện trong phòng tuyệt đối để Ôn Ninh và Nghiêm Cương phát hiện, nếu thứ sẽ tan tành. Lưu Kim Lan cuống cuồng, mồ hôi vã như tắm. Bà hoảng loạn chắn mặt hai :
“Nghiêm Huy uống say đang ngủ, bé Tiện nhà...”
“Bé Tiện nhà bày tới ba bộ bát đũa?” Nghiêm Cương lập tức phát hiện điểm nghi vấn, ánh mắt sắc lẹm. Ngay giây tiếp theo, Diệp Thành đang sốt ruột lao thẳng về phía phòng ngủ.
Lưu Kim Lan vội xông lên ngăn cản, gào to: “Diệp Thành, gì thế, đây là nhà ...”
Bà ngăn bên thì Ôn Ninh đẩy cánh cửa bên . Tổng cộng cũng chỉ ba gian phòng, chẳng mấy chốc, Nghiêm Huy đang cuống cuồng mặc quần xuất hiện mặt , cùng với Từ Giai đang lột đồ dở dang giường.
“Nghiêm Huy!”
Diệp Thành gầm lên một tiếng, mắt đỏ sọc lao đ.ấ.m túi bụi, đè Nghiêm Huy xuống đất mà tẩn. Ôn Ninh chạy vội che chắn cho Từ Giai. Trong khi đó, Nghiêm Cương nhấc điện thoại lên: “Đồn công an ? ...”
Lưu Kim Lan lúc đầu còn cuống cuồng nên cứu Nghiêm Huy, ngăn Ôn Ninh cản Nghiêm Cương. đến đoạn Nghiêm Cương đang báo án, bà sợ đến mức phát điên, vội lao tới giật dây điện thoại, hai mắt đỏ hoe hét lên:
“Nghiêm Cương, Nghiêm Huy là em trai , em ruột thịt đấy! Nếu báo công an là hủy hoại nó đấy!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-425-tien-muoi-toi-muon-song-nhu-tieu-ngoc.html.]
Gương mặt Nghiêm Cương trầm xuống, đôi mày rậm hiện rõ vẻ cương nghị:
“Người hủy hoại nó , mà chính là nó và cô! Nếu báo công an, mới chính là tự hủy hoại bản !”
Nói xong, cầm điện thoại lên, gọi nữa để báo án. Lưu Kim Lan tranh giành nổi, bà rụng rời tay chân, bệt xuống đất, miệng lẩm bẩm:
“Xong , hết thật .”
Trong phòng, Diệp Thành vẫn đ.ấ.m liên tiếp nương tay. Nghiêm Huy vốn béo bở, chịu đòn, loáng cái im như xác c.h.ế.t. Ôn Ninh thấy sợ xảy án mạng, vội vàng đỡ Từ Giai gọi lớn:
“Diệp Thành! Đừng đ.á.n.h nữa! Lại đây mau! Đưa Từ Giai bệnh viện!”
Hai chữ “Từ Giai” giống như một cái công tắc khiến Diệp Thành khựng . Anh đá mạnh Nghiêm Huy một cái bế Từ Giai chạy ngoài.
Ôn Ninh dặn dò Nghiêm Cương một câu cũng vội vã theo đến bệnh viện.
Chẳng mấy chốc, công an đến nơi. Nghiêm Cương ở cung cấp tình hình, còn công an thì còng tay Lưu Kim Lan và Nghiêm Huy đưa , đồng thời thu thập chứng cứ tại hiện trường.
Khi Nghiêm Cương chuẩn rời , ngoài cửa chật kín xem náo nhiệt. Lúc , bé Tiện đột nhiên chạy tới, hốt hoảng hỏi:
“Bác cả, công an bắt bố cháu, họ bác?”
Nghiêm Cương trầm ngâm vài giây: “Bố cháu phạm nên lên đồn công an một chuyến.”
Bé Tiện tiến gần, nắm lấy vạt áo , ngước khuôn mặt đẫm lệ lên:
“Bác cả, cháu sợ lắm, cháu thể về nhà với bác ?”
Nghiêm Cương dĩ nhiên là từ chối, Ôn Ninh kể hết chuyện nên đời nào "dẫn sói nhà". chỗ ở của bé Tiện quả là một vấn đề. Với kinh nghiệm dày dặn, Nghiêm Cương vẫy tay gọi một đồng chí công an :
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
“Đây là con gái của phạm nhân, phiền các theo đúng quy trình đưa cháu đến trại bảo trợ trẻ em.”
“Được.”
Bé Tiện thút thít: “Bác cả, cháu trại bảo trợ . Bác là ruột của bố cháu, bà nội cháu cũng đang ở nhà bác mà, cháu thể sang nhà bác ngủ ? Cháu hứa sẽ thật nhiều việc, cháu sẽ ngoan ngoãn gây phiền phức ạ.”
Giọng cô lớn, xung quanh đều ngoái . Sau khi đầu đuôi câu chuyện, họ nhao nhao khuyên bảo:
“Này chú em, đại bá của con bé chứ , mau đưa nó về nhà thôi.”
“ đấy! Người lớn sai chứ đứa nhỏ tội tình gì? Để nó trại bảo trợ thì tội nghiệp quá.”
“Đàn ông các chăm trẻ thì cứ để bà nội nó lo là mà.”
…
Mọi bàn tán , Nghiêm Cương thì đôi mày rậm nhíu chặt. Trong khi đó, Tiện Muội đang cúi đầu vẻ gạt nước mắt, khóe miệng khẽ nhếch lên đầy đắc ý. Cô nghĩ bụng, chắc chắn đại bá đưa về nhà thôi.
Cô sống cuộc đời sung sướng như Nghiêm Ngọc. Không lâu dài thì ở một hai ngày cũng . Còn về phần Nghiêm Huy và Lưu Kim Lan, cô chẳng mảy may quan tâm. Sớm muộn gì hai đó cũng sẽ thả , cô lo lắng cũng chẳng giúp họ sớm hơn .
Đang lúc Tiện Muội tràn đầy mong đợi, giọng trầm đục của Nghiêm Cương vang lên bên tai:
“Mọi quan tâm con bé như thì cứ đưa nó về nhà mà nuôi. Đồng chí công an, phiền đăng ký danh sách giúp xem ai nhận nuôi cháu nó nhé.”
Nét mặt Tiện Muội cứng đờ. Đám đông đang bàn tán cũng bỗng dưng im bặt.