Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 395: Em là em gái tốt của anh
Cập nhật lúc: 2025-12-23 05:58:05
Lượt xem: 28
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau màn cắt ngang của bà chồng, tinh thần Ôn Ninh bớt căng thẳng hơn. Cô chỉ giải thích rõ ràng chuyện. Cô gật đầu: “Đó là kết quả giám định, chứng minh Nhị Mao và Tiểu Ngọc đúng là con của .”
“Ừ.” Nghiêm Cương trầm mặt, đáy mắt như cơn bão đang cuộn trào: “Ai dám nghi ngờ em?!”
Giả Thục Phân lúc cuối cùng cũng hiểu , bà nhíu mày xắn tay áo: “Thằng nào! Ninh Ninh con ! Cái loại khốn kiếp nào dám ép con dâu cái xét nghiệm ADN ? Để lão nương đây tái xuất giang hồ cho nó tay!”
Trong mắt hai con, chắc chắn là kẻ tung tin đồn nhảm nên Ôn Ninh mới tốn công việc . Ôn Ninh cảm thấy một luồng điện ấm áp chảy qua tim, cô kìm nén sự nghẹn ngào trong mắt, lắc đầu:
“Không ai nghi ngờ con cả. Mẹ, Cương, những lời tiếp theo con lẽ sẽ vượt ngoài sức tưởng tượng của , nhưng con thể một gánh vác bí mật thêm nữa.”
Nghiêm Cương cô xuống, nhưng Ôn Ninh chịu. Cô dựa một tàn, đem hết những chuyện giấu kín đáy lòng suốt tám năm qua hết.
“Năm đó, con và Lưu Kim Lan cùng sinh con ở quê. Trong lúc mê man, con tận mắt thấy bà tráo con của con với con của Lưu Kim Lan! Hơn nữa, con còn mơ thấy một giấc mơ... Con mơ thấy Lưu Kim Lan ngược đãi đứa trẻ do con sinh , tùy tiện gả nó cho một lão già. Trong khi chúng dốc lòng đối đãi với con gái bà , nuôi lớn thành tài, để cuối cùng đứa con gái đó liên kết với Lưu Kim Lan và Nghiêm Huy hại c.h.ế.t cả nhà !”
Vành mắt Ôn Ninh đỏ hoe. Cô Nghiêm Cương và Giả Thục Phân đang sững sờ tại chỗ, chỉ tờ kết quả ADN trong tay :
“Con quá sợ hãi, nên âm thầm tráo đứa bé trở . Hai con nhà họ hề . Con xét nghiệm ADN là để chứng minh tráo nhầm, Tiểu Ngọc chính là con ruột của con. Lưu Kim Lan và Nghiêm Huy vẫn đinh ninh Tiện Muội mới là con ruột của chúng , còn Tiểu Ngọc là con của họ... Mẹ, Cương, hai hiểu ý con ? Họ đang nuôi giữ những ảo tưởng thật...”
Cô càng càng gấp gáp, Nghiêm Cương tiến lên nắm lấy tay cô, bàn tay to lớn bao bọc lấy cô, khiến cô cảm thấy vô cùng an tâm.
Anh trầm giọng : “Anh hiểu . Ninh Ninh, em vất vả .”
Biết chuyện , kinh ngạc , phẫn nộ , nhưng nhiều nhất vẫn là đau lòng và áy náy. Anh đau lòng vì lúc cô sinh nở ai bên cạnh, đau lòng vì cô một giữ kín bí mật suốt nhiều năm. Anh áy náy vì mặt, cho cô đủ cảm giác an để cô sớm chuyện.
Giả Thục Phân cũng , bà chen lên phía với vẻ mặt đầy căm hận: “Ninh Ninh, con sớm cho chúng ? Mẹ tuyệt đối về phía con! Cái loại Lưu Kim Lan với Nghiêm Huy đúng là quân khốn nạn, chúng thể nghĩ cái chiêu tráo con ngược đãi con thâm độc đến thế chứ! Dù gì cũng là em ruột thịt cơ mà!”
Ôn Ninh rơm rớm nước mắt, cố gắng bày tỏ suy nghĩ của : “Mẹ, ai giải thích nổi suy nghĩ của phường cầm thú . Con với con, nhưng lúc đó con là lý do. Thứ nhất, con chứng cứ. Tám năm công nghệ ADN để chứng minh quan hệ, ấn tượng về Nghiêm Huy và Lưu Kim Lan. Con sợ nếu vạch trần mà ai tin, con sẽ bảo vệ và con. Thứ hai...”
Ôn Ninh nghiến răng, giọng điệu trở nên sắc bén: “Con cam lòng! Mẹ, Cương, bọn họ tráo con, ngược đãi trẻ nhỏ, hại c.h.ế.t cả nhà ... Nếu con chỉ vạch trần sự thật ai về nhà nấy, nuôi con nấy, thì đó gọi là trả thù ? Không!”
Cô đợi họ trả lời. Tám năm qua, niềm tin cắm rễ sâu trong tâm trí cô. Ôn Ninh gằn từng chữ, đầy thù hận:
“Trả thù là đ.ấ.m một đấm, trả một quyền. Mà là sụp đổ , nếm trải mùi vị cay đắng và đau đớn nhất! Cho nên hiện giờ họ vẫn tưởng Tiện Muội là con chúng , còn Tiểu Ngọc là con họ! Con liều mạng kiếm tiền, liều mạng đối với Tiểu Ngọc, và thờ ơ họ ngược đãi Tiện Muội. Con chỉ chờ đến ngày họ phát hiện Tiện Muội mới chính là con ruột của họ, lúc đó họ sẽ hối hận đến mức nào!”
Sự kiên định và quyết liệt của cô cho thấy cô khao khát chứng kiến cảnh tượng đó đến nhường nào. Nghiêm Cương và Giả Thục Phân đều ngẩn , nhất thời gì. Nghiêm Cương nắm c.h.ặ.t t.a.y vợ, định mở lời thì Ôn Ninh tiếp:
“Anh Cương, , con dám mong giúp con trả thù, nhưng xin hãy cứ như , để mặc cho Nghiêm Huy và Lưu Kim Lan tự tự chịu ?”
Nghiêm Cương và Giả Thục Phân ký ức đời , họ thể thấu hiểu trọn vẹn nỗi đau và hận thù của cô. Họ về phía cô vì họ yêu cô và đau lòng cho cô. Ôn Ninh hiểu rõ điều đó nên cũng kỳ vọng quá nhiều. Con đường báo thù , thực chất là một cô độc hành với tư cách là trọng sinh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-395-em-la-em-gai-tot-cua-anh.html.]
Đôi mắt cô đỏ rực. Nghiêm Cương thần sắc lạnh lùng, đôi môi mỏng mím chặt thành một đường thẳng: “Ninh Ninh, vợ chồng là một. Em hận ai hận kẻ đó, ai tổn thương em là tổn thương . Nghiêm Huy và Lưu Kim Lan, sẽ bỏ qua cho họ!”
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
“ đúng!” Giả Thục Phân cũng nhanh chóng bày tỏ thái độ: “Ninh Ninh, dù chồng nàng dâu thể coi là một, nhưng kiên quyết về phía con. Con chỉ đ.á.n.h đó, tuyệt hai lời!”
Nói bí mật và nhận sự ủng hộ, tảng đá trong lòng Ôn Ninh như trút bỏ phần nào. Cô nhấn mạnh: “Vậy hãy cứ coi như chuyện , tránh để Tiểu Ngọc tiếp xúc với nhà họ, ?”
Cô nhất định là đến cuối cùng. Nghiêm Cương và Giả Thục Phân , dù trong lòng mỗi đều suy nghĩ riêng, nhưng lúc đều đồng thanh đáp ứng: “Được.”
Lúc cảm xúc của Ninh Ninh là quan trọng nhất, còn những chuyện khác cứ từ từ tiêu hóa . Ba cùng nắm giữ một bí mật lớn lao, khí trong phòng trở nên chút kỳ lạ.
Cùng lúc đó, cửa sổ, Nhị Mao nhón chân lặng lẽ rời . Cậu bé cũng đang bàng hoàng. Sự độc ác của lòng thực sự gây chấn động mạnh đến tâm hồn của một thiếu niên mười sáu tuổi như . Đặc biệt là tận mắt chứng kiến thím hai Lưu Kim Lan ngược đãi Tiện Muội tàn nhẫn thế nào, hóa là vì bà tưởng Tiện Muội là con nhà nên mới để “trả thù” ...
theo những gì , ba gì với chú thím hai ?
Trong cơn thẫn thờ, Nhị Mao phòng Tiểu Ngọc. Tiểu Ngọc đang giường, vỗ về cho Nguyện Nguyện ngủ, thấy liền dậy, đưa ngón trỏ lên môi suỵt khẽ: “Nói nhỏ thôi, Nguyện Nguyện ngủ .”
Cô bé chút lo lắng: “Em đ.á.n.h răng ngủ , nhỡ sâu răng thì ? Dì và chú bắt đền em nhỉ...”
Chưa dứt lời, Nhị Mao đột nhiên đưa tay ôm cô bé. Tiểu Ngọc sững sờ hai giây né : “Nhị Mao tử, ôm em là trả tiền đấy!”
Nhị Mao giữ chặt lấy cô, mặt nghiêm nghị: “Cho em hết, cái gì cũng cho em.”
“Hả?” Tiểu Ngọc ngừng giãy giụa, rúc lòng trai: “Anh uống nhầm t.h.u.ố.c ?”
Nhị Mao buồn rầu phủ nhận: “Không .”
Cậu chỉ đang nghĩ đến lời , nếu tráo em gái về thì Lưu Kim Lan ngược đãi sẽ là Tiểu Ngọc. Em gái ruột thịt của , một Tiểu Ngọc đang vô tư kiêu kỳ thế , trong giấc mơ của chịu bao nhiêu cực khổ, thậm chí thực hiện ước mơ mà gả cho một lão già. Quá đáng thương. Đây là đứa em gái mà cả nhà nâng như nâng trứng hứng như hứng hoa cơ mà.
Nhị Mao xoa mái tóc mềm mại của em, dịu dàng : “Tiểu Ngọc, em là em gái của , sẽ đối với em hơn nữa.”
Tiểu Ngọc nhỏ giọng hỏi: “Ý là, em gì cũng sẽ tha thứ ?”