Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười - Chương 341: Tối nay tôi về sẽ trị tội nhà họ Nghiêm
Cập nhật lúc: 2025-12-23 05:55:16
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/3qGHlYekIL
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cú tát quá mạnh khiến Nguyễn Hòa Bình ngã nhào xuống đất. Gò má đau rát, đầu óc cũng cuồng trong giây lát. Hòa Bình nhanh chóng hiểu : Chu Hạnh Hoa chịu thừa nhận thất bại nên đang đổ hết tội lên đầu ! Thật là độc ác!
Nguyễn Hòa Bình ngẩng đầu, sắc mặt tái nhợt: "Không , con . Dì Chu, con hề liên lạc gì với nhà họ Nghiêm..."
"Mày !"
Chu Hạnh Hoa dám bật chồng, cũng chẳng nỡ mắng con trai ruột, nên bao nhiêu uất ức đều trút hết lên đầu đứa trẻ vô tội là Hòa Bình. Hòa Bình bây giờ Nhị Mao "thông não", dễ bắt nạt như . Cậu chẳng buồn giải thích cho trong sạch gì nữa. Cậu nặn vài giọt nước mắt, mặt cắt còn giọt máu, c.ắ.n môi lao thẳng khỏi nhà.
Chu Hạnh Hoa thoáng giật , lý trí trở , thầm nghĩ hỏng bét nên vội đuổi theo: "Hòa Bình, !"
Nguyễn Hòa Bình nhanh chân chạy xuống lầu, vờ như kiệt sức mà ngã khuỵu xuống đất. Hành động ngay lập tức thu hút đám đông xung quanh.
"Ơ, đây chẳng là Hòa Bình ? Cháu thế? Thấy trong khỏe ? Có cần bệnh viện ?"
Nguyễn Hòa Bình đúng lúc ngẩng mặt lên, để lộ dấu bàn tay đỏ rực mặt, khiến xì xào bàn tán. Ngay đó, với giọng nghẹn ngào nhưng rõ ràng:
"Dì Chu... dì Chu trách con. Hôm đó con Lộc Thành chơi, em trai cũng . Dì bảo dì dắt cả hai đứa nên bảo con để . Không ngờ, ngờ em trai ở Lộc Thành gây chuyện lớn như ..."
"Là tại con sai, đáng lẽ con nhất định Lộc Thành, như thì em trai phạm , chú cũng c.h.ế.t, dì Chu cũng sẽ tức giận."
Cái miệng thì nhận , nhưng nhóc gì gì?
Đợi đến khi Chu Hạnh Hoa chạy đến nơi, đón chờ cô là những lời chỉ trích xối xả của hàng xóm:
"Hạnh Hoa , cô hồ đồ thế? Thằng Ninh Viễn nhà cô gì, cô đổ cho Hòa Bình gì? Nó cũng chỉ là một đứa trẻ, chứ cái thớt để cô trút giận !"
" đấy! Ninh Viễn mà một phần hiểu chuyện như Hòa Bình thì gây họa c.h.ế.t ."
"Cô xem, cô đ.á.n.h thằng bé đến nông nỗi . Đây là hành vi bạo hành gia đình, báo ngay cho hội phụ nữ khối phố đến phê bình cô mới !"
Sắc mặt Chu Hạnh Hoa tái mét, hai bàn tay buông thõng bên sườn run bần bật, đôi mắt chằm chằm Nguyễn Hòa Bình đầy lửa giận. Nguyễn Hòa Bình thì tỏ vẻ sợ hãi, co rúm , cố ý lùi xa khỏi cô để giữ cách. Nhìn qua ai cũng thấy bé đang khiếp sợ.
Đám đông vây quanh mắng cho Chu Hạnh Hoa một trận vuốt mặt kịp. Cô nặn một nụ gượng gạo cũng nổi.
Kết cục là bà trưởng ban phụ nữ đến tận nhà giáo huấn, còn Nguyễn Hồng Quân khi về cũng đùng đùng nổi giận:
"Lúc cô hứa sẽ chăm sóc cho Hòa Bình mới cưới cô. Vậy mà mới vài năm cô tay đ.á.n.h nó, cô còn định lộng hành đến mức nào nữa? Chu Hạnh Hoa, thật lầm cô . Từ nay về chuyện của Hòa Bình cô đừng xía , để mặc tự dạy bảo!"
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
" cố ý, nhưng nó với nhà họ Nghiêm..."
Nghe hai tranh cãi trong phòng, Nguyễn Hòa Bình ngoài phòng khách, gặm táo xem phim "Đời giông bão" tivi. Cậu thầm nghĩ cuộc đời cũng chẳng khác gì phim. Cậu chỉ mong mau lớn để rời khỏi cái gia đình tồi tệ .
Chu Hạnh Hoa cũng rời khỏi căn nhà , dọn đến một nơi xa lạ để sống. Bởi vì cô chịu nổi những ánh mắt dò xét, chỉ trỏ của nữa. Khổ nỗi cô tiền, thế là hôm cô gọi điện cho Kiều Thúy Nhi định hỏi mượn một ít để thuê nhà.
Chu Hạnh Hoa còn kịp mở lời, Kiều Thúy Nhi tuôn một tràng oán trách:
"Chị Chu, chị thể dung túng cho Ninh Viễn gây chuyện c.h.ế.t thế hả? Nghe chị còn vì chuyện mà đ.á.n.h cả con riêng của chồng ? Tin tức đồn tận sang Hoa Bắc đấy. Con mụ hồ ly tinh của ông Bàng Khôn còn gọi điện mặt , hỏi giới thiệu một như chị đây. Nó bảo chị mặt Hoa Bắc nên bắt chị thôi việc đấy."
Chu Hạnh Hoa rụng rời tay chân: "Cái gì? Thế ..." Nếu mất việc ở Hoa Bắc, nợ nần trong nhà lấy gì mà trả!
Kiều Thúy Nhi đắc ý khẩy: "Dĩ nhiên là chị vẫn tiếp tục , con mụ đó con cái gì mà đòi đấu với . Có điều dạo chị nên điều một chút, tránh mặt cho qua đợt sóng gió , gì bàn tiếp. Thôi nhé, xem nhà đây."
Chu Hạnh Hoa kịp mượn tiền ngậm ngùi cúp máy. Cô thở dài, cảm thấy cuộc đời mà rối như tơ vò. Có lẽ, cô thực sự nên đối đầu với nhà họ Nghiêm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-sau-khi-con-gai-bi-trao-doi-toi-lai-cuoi/chuong-341-toi-nay-toi-ve-se-tri-toi-nha-ho-nghiem.html.]
——
Kiều Thúy Nhi đúng là đang xem nhà, nhưng xem nhà chỉ là phụ, xem mới là chính.
Tại Lộc Thành.
Trong một con ngõ nhỏ cách ngõ Đê Biển mười phút bộ hai căn nhà tứ hợp viện liền kề đang rao bán. Vừa nhận tin, Giả Thục Phân lập tức hẹn Lâm Cảnh Minh xem ngay.
Mấy ngày nay họ xem khá nhiều nơi, nhưng Lâm Cảnh Minh tuy sống độc mà yêu cầu khắt khe. Nào là diện tích rộng, sân trồng rau, vị trí yên tĩnh, gần đường lớn, hàng xóm hiền lành, gần chợ, nhà quá cũ, chủ nhà rắc rối...
Xem xem vẫn ưng ý chỗ nào nên chuyện mua nhà cứ trì trệ mãi. Lâm Cảnh Minh khó tính nên áy náy với bà Giả, nhiều xin và bảo để tự xem cũng .
Bà Giả gạt ngay: "Ôi dào, một yên tâm. Với mệt nhọc gì , sức , mang con hổ đến cũng đ.ấ.m c.h.ế.t chứ!"
Lâm Cảnh Minh: "..." Chuyện đó thì chịu, kiếm hổ cho bà đ.ấ.m thật.
Lúc , hai đang cửa căn tứ hợp viện chờ chủ nhà mang chìa khóa tới. Bà Giả sực nhớ liền bảo:
" , Ninh Ninh chỗ gần nhà nên cũng ghé qua xem cùng."
Lâm Cảnh Minh mỉm : "Thế thì quá, mấy ngày gặp cô . Thím , vụ hai vợ chồng ăn vạ thím xem tivi , thím đáp trả lắm."
Anh ngốc, tuy hỏi kỹ nhưng cũng đoán đại khái. Bà Giả dám nhận công: "Chẳng , đều là ý tưởng của Ninh Ninh cả đấy."
Lâm Cảnh Minh đút tay túi quần, khẽ nhướn mày: "Vậy ? Cô vẫn thông minh như hồi nhỏ nhỉ."
Đôi mắt già nua của bà Giả sáng rực lên vì tò mò: "Hồi nhỏ Ninh Ninh thế nào hả ? Kể với, cô nghịch ngợm ? thằng Nhị Mao nhà rốt cuộc là giống ai mà nghịch thế."
Lâm Cảnh Minh thành thật lắc đầu: "Chắc chắn giống Ninh Ninh . Ninh Ninh hồi nhỏ trông xinh xắn như con bé Tiểu Ngọc bây giờ, nhưng tính tình giống Đại Mao, trầm tính. Tuy nhiên, cứ đến lúc quan trọng là cô nảy mấy cái ý kiến cực kỳ lanh lợi. Hồi đó mỗi sai đánh, cô nũng để giải vây cho thôi."
Giả Thục Phân xong liền lẩm bẩm: "... Tối nay về trị tội cái lão họ Nghiêm mới ."
Thật là mất mặt quá ! Hóa là cái gen nghịch ngợm của nhà họ Nghiêm nhà lão! Lâm Cảnh Minh bật , thím Giả đúng là thú vị thật.
Từ xa, Ôn Ninh đạp xe tới, thấy liền thắc mắc: "Anh Cảnh Minh, chuyện gì mà tươi thế?"
"Không gì ." Bà Giả hắng giọng một cái đ.á.n.h trống lảng: "Cái lão Cẩu giờ còn tới nhỉ, nhà cửa định bán nữa đây?"
Vừa nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, tiếng lão Cẩu oang oang từ xa vọng : "Bà Thục Phân ơi, tới đây!"
Lâm Cảnh Minh và Ôn Ninh ngạc nhiên về phía bà Giả. Bà Giả bỗng thấy ngượng, bà lườm lão Cẩu định mắng một trận nhưng nuốt xuống, hỏi:
"Này! Sao ông dắt theo họ tới đây? Mà hai cùng ông thế !?"