Sau khi cất cái chậu : "Bây giờ thằng bé đang hợp tác với khác mở một trạm phân phối cạnh ga vận chuyển hàng hóa, hỏi thăm từ , thằng bé một khách hàng là con trai của bạn lâu năm của sư phụ con, nhờ sư phụ con hòa giải giúp một chút, để khách hàng đó và bọn họ ký hợp đồng dài hạn."
La Tiếu theo trong phòng bếp bưng thức ăn: "Sư phụ con đồng ý ?"
"Chỉ sẽ hỏi thăm, đồng ý, suy cho cùng cũng xem đối phương đồng ý ."
"Bây giờ bọn họ còn ở cùng với trai của ạ?"
"Không, đó bọn họ chuyển đến bên trạm vận chuyển hàng hóa , như Mục Dương chỗ sẽ tiện hơn, em gái của thằng bé đưa cơm cũng gần hơn, thực quan trọng nhất vẫn là tránh xa chị dâu của thằng bé một chút."
Lúc Dương Kiến Thành cũng bước : "Cho một ít cháo hải sản , bưng để Nghị Thần đút cho Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ăn một chút."
Phùng Thục Mẫn chuẩn xong, vội vàng đưa cho ông.
La Tiếu giúp sư mẫu bưng thức ăn lên nhà, cá bơn hấp, tôm bóc vỏ rang tỏi, bạch tuộc chua ngọt, tôm cay, thịt heo kho, xà lách tỏi, rau trộn thập cẩm, còn canh thịt viên, món chính là cơm và bánh chưng.
La Tiếu : "Động tác của sư phụ cũng quá nhanh , tan về còn nhiều món ăn như , sư phụ vất vả ."
Phùng Thục Mẫn đưa cơm chuẩn xong qua: "Trưa nay về sơ chế một món cho tủ lạnh , tối về chỉ việc chế biến thêm là ."
Lục Nghị Thần xếp đũa xong: "Sao nhiều món hải sản thế ạ?"
lúc Dương Kiến Thành cầm rượu bước : "Là của một bạn cũ tặng, lúc đem đến đều còn sống, mấy ngày sư phụ sợ nuôi nổi, chúng ăn món hầm ngon lành một bữa."
La Tiếu và Phùng Thục Mẫn cho Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ăn cháo hải sản , đó mới bắt đầu dùng bữa.
Mấy ăn trêu chọc hai đứa nhỏ, trong phòng tràn ngập tiếng .
Ban đêm, Phùng Thục Mẫn ở giường thở dài: "May là Tiếu Tiếu theo."
Dương Kiến Thành cũng hùa theo: " đó, bây giờ con bé là niềm tự hào của chúng , ở trường ai nhắc đến La Tiếu cũng đều giơ ngón tay cái lên, sư phụ như đây thực sự vinh dự, hơn nữa, trong dự án , con bé cũng là nhân vật chính.
Hai trò trò chuyện chuyện chìm mộng .
Ngày hôm , hai đứa nhỏ sáng sớm tỉnh , chơi trong chăn một lúc, nháo mặc quần áo xuống giường.
Lục Nghị Thần để La Tiếu thêm một chút nữa, bản thức dậy dắt hai đứa nhỏ sân, chỉ là bao lâu thì .
La Tiếu mơ hồ hỏi một câu: "Sao về ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-973.html.]
Lục Nghị Thần hai đứa nhỏ nghịch ngợm: "Nếu về, bộ hoa trong vườn đều gặp họa."
La Tiếu hai đứa nhỏ nghịch ngợm vặt hoa của sư phụ , còn đến mức nào, vội vàng thức dậy khỏi phòng.
Một cây hoa hồng trong chậu hói , La Tiếu vốn dĩ còn đổi một cây từ trong gian , nhưng sư phụ và sư mẫu đẩy cửa bước .
Phùng Thục Mẫn thấy La Tiếu trong sân: "Này, Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ? Sư mẫu thấy giọng của hai đứa nhỏ đó mà."
La Tiếu chỉ bông hồng hói đó: "Làm việc xong chuồn mất ạ."
Phùng Thục Mẫn liếc hoa của ông chồng già: "Con phái để dọn dẹp tàn cục hả?"
La Tiếu : " ạ, con còn kịp cứu chữa nữa."
Dương Kiến Thành đến : "Còn may là nhổ cả rễ, xước tay hai đứa nhỏ chứ?"
La Tiếu đổ những bông hoa trong thùng rác: "Không ạ."
Dương Kiến Thành gật đầu: "Vậy thì ."
Cô mừng thầm trong lòng, may mà chỉ ngắt một cây, cũng tay bọn nhỏ thương, nhấc chân bước về phía nhà bếp.
Ăn sáng xong, cả nhà bốn mới rời về hướng nhà họ La, buổi trưa từ các nhà đều nối đuôi trở về, cùng đón Tết Đoan Ngọ nhộn nhịp, bánh chưng La Tiếu đem về bởi vì tiếc nguyên liệu, còn nhiều hương vị, yêu thích nhất.
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ở trong sân chơi cùng các chị họ, Lục Nghị Thần theo sát một bước cũng rời, sợ hai đứa sẽ ngã.
Bây giờ Bằng Hạo của nhà cả, Bằng Vân của nhà ba, Tử Đồng đang vây quanh Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt, mấy đứa trẻ nghịch ngợm chơi cũng khá vui vẻ.
Sau khi đợi cơm nước lên bàn, hai La Húc Viễn dậy rót rượu cho : "Hôm nay con thông báo một chuyện."
Mọi đều về phía , chỉ thấy đổi vẻ lạnh lùng của đây, vẻ mặt dịu dàng Tiêu Nhã: "Tiêu Nhã m.a.n.g t.h.a.i ."