Nhắm mắt để bình tĩnh một chút, tiếp: "Lúc đầu phản bội cha , lúc ký thỏa thuận bà bao nhiêu tuyệt tình, mấy rõ ?
Sau đó bà đối xử với chúng như thế nào, chẳng lẽ nhất quyết chúng nhắc từng chuyện từng chuyện một ?
Bà sinh chúng , vẫn đủ ? Nếu bác vẫn dùng phận trưởng bối để ép chúng , chỉ vì cho em gái mấy , quan tâm đến cảm nhận của chúng , như chúng cũng thể cần."
La Tư Ngôn bước tới vỗ vai em trai: "Bác, nếu bác giúp bà thế, bác trực tiếp phụ trách đến cùng là , cần thiết gọi chúng đến bàn bạc, thể từ góc độ của bác, sẽ thấy chúng bất hiếu, nhưng câu hiền con thảo, hiền thì con mới hiếu thảo .
Bác thể đòi lòng của chúng , trắng thì em 5 chúng đều do bà nuôi lớn, bà chỉ thật sự nuôi lớn Triệu Giai Ngưng, đó mới là đứa con gái bà nâng niu, thế nên xin đừng lấy sự hiếu thảo để bắt ép chúng , bà xứng."
Ninh Hoành Đạt đặt hy vọng cuối cùng La Tiếu, La Tiếu : "Tiếu Tiếu, ý cháu thế nào, cũng giống mấy đứa nó ?"
La Tiếu nhẹ giọng : "Có nhân mới quả, hơn nữa bà chỉ sinh , cái gì cũng từng cho, cho dù nhận , thái độ của bà với như thế nào, các cũng mà, chúng bát tự hợp."
Dừng một chút tiếp: "Ý của các cũng là ý của , nếu chúng thỏa hiệp, , nữa, bác chắc dùng cách , bác thấy phiền chứ chúng thấy phiền lắm, thực tế là bây giờ thấy phiền .
Bởi vì mấy nguyên tắc , chúng cũng dám gì, nhưng cũng dám tin, chúng cũng tình cảm của riêng , là m.á.u thịt, thế nên chuyện theo các ."
Ninh Hoành Đạt ngờ, mấy đứa cháu những lời quá quắt với ông như , sắc mặt chút khó coi, chế nhạo một tiếng: "Các cháu nhiều thế, là bỏ tiền cho các cháu trị bệnh ? Bác coi như rõ các cháu , ngày càng keo kiệt, còn một cách đường hoàng như thế."
La Húc Viễn , nhẹ nhàng : "Nếu bác thế, chúng cũng cần tiếp tục ở nữa, chúng về đây."
Những khác cũng lên, thể tiếp nữa.
Chương Nguyệt Hoa dậy: "Để bác tiễn các cháu."
Quay Ninh Hoành Đạt khó chịu : "Thoải mái , đây là điều ông ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-918.html.]
Lúc bác hai Ninh Hoành Bác tới: "Các cháu thật sự ghét bà thế ?"
La Tiếu : "Các thì , nhưng đối với , yêu thì gì hận, với bà chỉ là lạ thôi."
Nói xong liền mất, La Húc Viễn ở phía : "Lúc bà bỏ rơi, chúng xác định chỉ là qua đường, cái mạng lúc bà từ bỏ chúng là trả cho bà ."
La Tư Ngôn gì, nhưng nếu gì, thì sẽ thấy khó chịu: " với Tư Viễn từ cấp hai bắt đầu sống cùng bà , nhưng chúng vĩnh viễn Triệu Giai Ngưng mang tiếng oan, luôn là gọi đến xong đuổi .
nhớ gì những chuyện 5 tuổi, nhưng 5 tuổi trở ký ức của chỉ ông nội, bà nội, tuổi thơ của chúng coi như vui vẻ, bởi vì sự yêu thương của ông bà nội.
bắt đầu từ khi học cấp 2, thật nếu ông bà nội bảo chúng về bồi dưỡng tình cảm, thậm chí còn về cái nhà đấy.
Bởi vì chỉ cần Triệu Giai Ngưng vui, chúng đều vạ lây theo, mắng coi như nhẹ, đánh, phạt , phạt ăn đều là chuyện thường ngày, vì thế những vết thương mà bà tạo cho chúng , bác hiểu ?
Những trong phòng lúc đều im lặng, La Tư Ngôn khỏi phòng, sải bước dài ngoài.
Bác hai Phùng Thải Cầm thở dài: "Tạo nghiệp mà, đúng là báo ứng, sinh 5 đứa con mà yêu thương một đứa liên quan."
Ninh Hoành Bác trong lòng cũng khó chịu, em gái thật sự quá đáng, đúng là nhân quả báo ứng mà.