La Đạo Nhân xuống, bưng một đĩa cà chua trộn đường tới về phía bà cụ: "Nhà họ Phùng ngày sẽ rước con dâu. Ban nãy trở về gặp lão Phùng, ông nhờ chúng chiều mai đến đó giúp đỡ."
Châu Quế Phương gật đầu: "Vài ngày , mấy đám hôn sự ít cặp vợ chồng tới nhờ nhà chúng tới hỗ trợ. Ngày mai qua sớm một chút, qua mới , đây là đứa con duy nhất nhà họ Phùng lập gia đình."
La Đạo Nhân gật đầu: " , sẽ xem khoản quà cưới, sẽ trả bộ tiền mà nhà họ Phùng mừng cưới đó, sẽ thêm một khoản nữa."
Châu Quế Phương thở dài: "Thằng nhóc Tư Viễn , cũng lúc nào mới thể thành gia, bây giờ nhiều liền bắt đầu lừa gạt, tuyệt xem việc tìm đối tượng để mắt."
La Tiếu vẻ mặt lo lắng của bà nội: "Bà ơi, duyên phận trời định, tư cháu một công việc , ngoại hình cũng tệ, gia đình điều kiện so với bên thì đủ so với bên thì thừa, cơ duyên đến cản cũng vì bà cần lo lắng ."
Người đang bàn tán La Tư Viễn đang đường đến sân bay. Hôm nay lãnh đạo tóm và yêu cầu đến sân bay tiếp chuyên gia.
Đây là đầu tiên đến sân bay, kết quả do quá lo lắng về phía , nhanh cẩn thận đụng cô nương phía đối diện. Hậu quả là cặp pha lê tay cô gái trực tiếp vỡ tan tành.
Chính cũng cho giật nảy , sững sờ nguyên tại chỗ nửa ngày nên , chỉ ngừng : "Thật xin , tại vội đón , thấy đường."
Cô gái chằm chằm chiếc lọ pha lê vỡ mặt đất, một trận tiếc nuối. Đây là món quà cô mang về cho bạn bè của nhưng uổng phí tâm tư cô , nhưng cô cũng thực sự cố ý, cô cũng tự trách cô mất tập trung.
Không lâu liền chị nhân viên vệ sinh bước đến: "Ai nha, cái bình như vỡ thật sự quá đáng tiếc."
Lúc La Tư Viễn cũng bình tĩnh : "Cô gái, hiện tại mang nhiều tiền mặt, nếu cô tin tưởng, hãy để địa chỉ, sẽ trả tiền cho cô , nhưng bây giờ thực sự việc quan trọng , xin ."
"Anh , cũng thể chỉ trách , là do thất thần ôm chặt, nên thôi quên ." Nói xong cô gái kéo hành lý ngoài.
La Tư Viễn còn điều gì đó, nhưng tiếng thông báo vang lên, đón cũng sắp ngoài, vì đành đón .
Tại Cẩm Viên, thời điểm cha của Địch Mạn Ninh - Địch Lâm Xuyên đưa gia đến, ông quầy lễ tân chặn và giải thích sự đổi ngày hôm nay theo lệnh của Địch Mạn Ninh: "Ngài Địch, ngài hãy ký hóa đơn một nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-913.html.]
Địch Lâm Xuyên lời nhưng mặt gia cũng tiện phát tác, chỉ là trong lòng như sắp nổ tung vì tức giận, đứa con gái đầu óc gì vấn đề ?
Hôm nay chỉ là lễ đính hôn, thu một phân tiền quà. Thực đơn sáu mươi sáu bàn sai, nhưng bây giờ một câu thương lượng với ông đổi thành một trăm sáu mươi sáu bàn, chớp một cái liền ném 2.000 nhân dân tệ cùng một lúc.
Lễ đính hôn bắt đầu, khi khách mời thấy món ăn, tất cả đều xuýt xoa: "Xem Địch Lâm Xuyên hẳn là thích cô con gái . Không nghĩ tới tiệc đính hôn đều đặc biệt như ."
"Cũng thể như , nhà họ Địch mở đầu hoành tráng thế , về tiệc cưới sẽ cao bao nhiêu chứ? Sầu hộ!"
"Có bao nhiêu liền bấy nhiêu, tại chạy theo đông tự tìm phiền não. Ừm. Đồ ăn thực sự ngon, tranh thủ ăn ."
Chờ lễ đính hôn kết thúc, tiễn tân khách xong xuôi, còn cách nào, cũng mang theo nhiều tiền như , đành để nhà về lấy một chuyến, thẳng đến hơn bốn giờ hơn mới rời khỏi Cẩm Viên.
Về đến nhà liền kéo con gái đến mắng một trận to đầu, Địch Mạn Ninh cha thật sự tức giận cũng dám lên tiếng giải thích, càng dám tình hình lúc đó .
Nếu để cho cha bản là vì khoe khoang mà để ông chi nhiều tiền hơn, sợ là sẽ càng tức giận.
Cô cũng ý thức hôm nay bản bốc đồng, tiêu hơn 2000 tệ một cách vô ích. Nếu do chuyện với La Tiếu cô cũng sẽ như .
Hiện tại cô mới hiểu, là sợ La Tiếu tính kế, trong lòng thầm nghiến răng, La Tiếu cô chờ đó cho !