Lục Nghị Thần gật đầu: "Cháu , ông ngoại."
Sáng sớm hôm , La Hạo Thiên gọi điện cho La Tiếu.
La Tiếu thức dậy sửa soạn xong, chuẩn khi ăn cơm xong sẽ đến bệnh viện, hôm nay chẩn đoán phẫu thuật, cô thể muộn.
Vốn cô nghĩ rằng thể về kịp ca phẫu thuật , nhưng nếu bây giờ trở về, cô cũng là kiểu cách, gì mà mệt mệt, ca phẫu thuật giáo sư Thường kỳ vọng cô, nếu cô trở về, thì thể để giáo sư thất vọng .
Sau khi Lục Nghị Thần xong quần áo, từ phía ôm lấy La Tiếu: "Tiếu bảo bối, nghỉ ngơi một ngày ?"
La Tiếu : "Nhiệm vụ học tập một năm nay của em gấp đến cỡ nào cũng đấy, hơn nữa ca phẫu thuật ngày hôm nay em khiến cho giá sư Thường thất vọng."
Lục Nghị Thần hôn lên đỉnh đầu La Tiếu: "Vợ vất vả ."
La Tiếu tựa n.g.ự.c nghịch ngợm : "Vậy thưởng gì ?"
Lục Nghị Thần nhỏ bên tai cô: "Chờ em thành xong, chúng cố gắng sinh khỉ con."
La Tiếu xoay , vòng tay ôm lấy cổ Lục Nghị Thần, cố gắng nhịn : "Đây mà là phần thưởng ?"
Lục Nghị Thần chơi : "Không em vẫn luôn thích trẻ con , hơn nữa em phản đối, còn thuận theo tự nhiên là . Em cũng thiếu thứ gì, chúng chỉ thiếu một tiểu bảo bối."
La Tiếu vươn tay nắm lấy lỗ tai Lục Nghị Thần: "Anh cũng nhớ kỹ những lời thật đấy."
Lục Nghị Thần thấy dáng vẻ thẹn thùng của La Tiếu, thấy cánh môi hồng nhuận tựa như hoa đào, kìm lòng hôn lên.
Bên ngoài truyền đến tiếng bước chân: "Tiếu Tiếu, con điện thoại, là ông thông gia gọi đến."
La Tiếu đẩy Lục Nghị Thần , hờn dỗi khẽ liếc Lục Nghị Thần một cái, để bản bình tĩnh một chút, vỗ vỗ khuôn mặt chút nóng lên: "Vâng dì nhỏ, con đến ngay đây ạ."
Cô gương kiểm tra qua, thấy gì thích hợp, liền mặt quỷ với Lục Nghị Thần xoay chạy ngoài. Cô bây giờ càng ngày càng trẻ con mặt Lục Nghị Thần, cũng thích ứng với cuộc sống của thời đại .
Điện thoại vẫn cúp máy, La Tiếu gần nhận: "Con chào cha."
"Tiếu Tiếu, trở về là , trở về là , con thương gì ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-871.html.]
"Không ạ, con trở về đêm hôm qua, cha gì ?"
"Đứa nhỏ cũng quá mạo hiểm, con Quân Chấn Lâm là ai , tay ông thế mà mạng đấy, còn chỉ một , lá gan của con cũng càng ngày càng lớn thật, con cha lo lắng ?"
"Cha, con sai , khi nào thời gian con sẽ kể tỉ mỉ với cha ?"
"Tiếu Tiếu, do cha quá nóng lòng, cũng quá lo lắng. Con cứ việc của . Cha chỉ cần con bình an vô sự là ."
"Cha, con thực sự . Hôm nay con một ca phẫu thuật. Lát nữa con đến bệnh viện, chờ con bận bịu xong xuôi sẽ đến nhà máy cơ khí để gặp cha."
"Được, cha chờ con."
La Tiếu hỏi vì cha chuyện, cô mơ hồ cảm giác cha cô còn phận khác.
Sau khi ăn cơm xong, Lục Nghị Thần lái xe đưa cô đến bệnh viện, buổi chiều sẽ đến đón cô, buổi tối sẽ trở về nhà họ Cố ăn cơm, đây là lời buổi sáng ông cụ Cố , buổi tối sẽ tập trung một chút.
La Tiếu chắc là bởi vì chuyện mấy ngày nay, lẽ ông ngoại lời với .
Bây giờ Lục Nghị Thần cũng càng ngày càng trẻ con, thế nào cũng để cho La Tiếu hôn một cái hôn tạm biệt mới cho cô xuống xe, thật sự cho La Tiếu chút dở dở , thấy xung quanh ai, cô liền nhanh chóng hôn lên mặt Lục Nghị Thần một cái như kẻ gian, mở cửa bước xuống xe.
Cô vẫy vẫy tay với Lục Nghị Thần ở trong xe: "Lái xe cẩn thận, buổi trưa cần tới , đoán chừng lúc đó em vẫn còn đang trong phòng phẫu thuật, em đây."
Khi giáo sư Thường thấy La Tiếu, khuôn mặt đều là vẻ mặt vui mừng, trong lòng thầm nghĩ thật là một yêu nghề, hôm qua khi tan ông gọi điện đến nhà họ Cố, bên cô vẫn về.
Sáng sớm hôm nay cô tới, thể thấy tính chuyên nghiệp của cao như thế nào: "Ca phẫu thuật ngày hôm nay phức tạp, cho nên chuẩn tâm lý thật ."
La Tiếu nghiêm mặt : "Ngày hôm qua con về muộn. Biết hôm nay sẽ ca phẫu thuật, cho nên con nghỉ ngơi thật sớm. Giáo sư cứ yên tâm."
La Tiếu nhanh chóng quần áo, khi đến đông đủ thì cùng đến phòng điều trị, tiến hành chẩn đoán bệnh phẫu thuật cho bệnh nhân.