Lục Nghị Thần chở hai về nhà, lúc mới đầu xe trở về lo cho gia đình , buổi sáng hôm nay, dì út gọi điện thoại đến cho , trong nhà gửi thư đến.
Vừa về đến nhà thấy Thạch Đầu ở trong sân tập võ, mặt mày hớn hở khi thấy .
Sau khi nhà, cởi mũ treo lên, : "Cháu về ạ."
Cố Thiến Như ngẩng đầu : "Bên đo đạc thứ xong ?"
Lục Nghị Thần cởi áo khoác ngoài, : "Dạ xong ạ, chỉ gửi đồ qua đó nữa là xong."
Cố Thiến Như gật đầu : "Ừm, dù bên cũng chuẩn xong, cháu ăn cơm ?"
"Dạ ăn ạ, khi nãy ở bên nhà Tiếu Tiếu nấu cơm, lúc cũng thử bếp mới."
"Ở bên cháu chừa chỗ trống để bếp ga ?"
"Dạ ạ, Tiếu Tiếu nhờ mấy thợ giúp một cái bếp than, bên cạnh cũng chừa một chỗ để đặt bếp ga. Đợi mấy ngày nữa cháu thời gian sẽ mua một bộ bếp ga đem về nhà."
Cố Thiến Như dậy, lấy từ phía bàn một bao thư: "Sáng hôm nay đưa đến."
Lục Nghị Thần địa chỉ ghi bao thư, nhíu mày suy nghĩ, đó mở bao thư , bên trong một tờ giấy, qua một , nét mặt dần tối sầm .
Cố Thiến Như cảm thấy tâm trạng của dường như lắm, lên thấy đôi mắt tràn đầy sự tức giận của Lục Nghị Thần, bức thư là do vợ của chiến hữu mất của , đó nếu như nhiệm vụ do Bách Tùng Quân đẩy , chỉ sợ c.h.ế.t sẽ là .
Lúc đó bởi vì nhiệm vụ cần tách , chờ cho đến khi tin Bách Tùng Quân mất thì cũng qua vài ngày khi tỉnh ở trong bệnh viện, đó đến nhà họ Bách một .
Khi đó vợ của Bách Tùng Quân, ngoại trừ nuôi đứa con chỉ mới ba tuổi, mà còn đang m.a.n.g t.h.a.i sáu tháng, bản khi cũng cố ý để một ít tiền cho bọn họ, chỉ hy vọng chút tiền đó thể giúp con bọn họ sống qua ngày.
Dù nhà họ Bách cũng ở riêng, trong nhà nhiều, khó thể thời gian của bọn họ như thế nào.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-812.html.]
Bản khi , cũng từng để địa chỉ nhà cho vợ của Bách Tùng Quân, và với cô cứ thư cho nếu cần giúp đỡ chuyện gì. ngờ rằng, thư gửi đến là một thư nhờ gửi .
Trong bức thư kể rõ cảnh của hai con của bọn họ ở nhà họ Bách, hóa đứa nhỏ trong bụng của chị dâu còn, là do hai chị dâu nhà họ Bách đẩy ngã, khiến cho chị dâu sinh non, thể bồi dưỡng cho nên thường sinh bệnh.
Từ đó về , hai con ở trong nhà họ Bách chịu cảnh đối xử bất công, là do nhịn nổi nữa, cô chỉ sợ nếu mất thì đứa con cũng sẽ sống yên trong nhà , cho nên cô liền thư gửi gắm con cho .
Lục Nghị Thần chằm chằm bức thư, thật nhanh đến bên điện thoại, trực tiếp nhấn một dãy , bên bắt máy dặn dò điều tra rõ ràng chuyện của nhà họ Bạch càng sớm càng .
Mấy ngày nay công việc của khá nhiều, còn xử lý tới mấy ngày nữa mới thể xong, cho nên để của điều tra một chút, hiện tại thời gian, cũng cùng nhà họ Bách dây dưa quá nhiều.
Chờ cho đến khi bình tĩnh , nghĩ tới cái ơn của Bách Tùng Quân đối với , giờ đây Bách Tùng Quân cũng chỉ còn mỗi đứa con nhưng nhà họ Bách đón nhận, thì chỉ thể đem đứa bé về nuôi, chỉ điều chuyện thế nào cho La Tiếu hiểu, cô khi vui .
Anh đưa tay sờ má của chính , thầm nghĩ ngày mai vẫn nên để gặp mặt , mặc kệ dù như thế nào, cũng nghĩ cách để thuyết phục Tiếu Tiếu, cũng tin cô sẽ thấu hiểu quyết định của .
Ông cụ Cố từ trong phòng sách , thấy cháu trai đang ở một chỗ suy nghĩ gì đó, ông đến sopha xuống ở chỗ đối diện với , thấy bức thư tay , ông hỏi: "Là ai gửi cho cháu ?"
Lục Nghị Thần đưa bức thư cho ông ngoại xem, : "Là vợ của chiến hữu Bách Tùng Quân của con gửi đến."
Ông cụ Cố cầm lấy bức thư, khi xong hết, ông : "Nhà họ Bách đúng là khốn nạn, hổ dữ còn ăn thịt con, mà đây là con cháu của , thể chuyện như ? Họ tiêu tiền bồi thường của Bách Tùng Quân, mà dám đối xử với con của thương binh liệt sĩ như ."
Lục Nghị Thần lạnh lùng : "Ông ngoại, cháu cho điều tra, đợi mấy ngày nữa cháu xử lý xong công việc của , sẽ một chuyến đến đó, đứa nhỏ giao cho khác cháu cũng yên tâm, nếu như đứa nhỏ đó đồng ý thì cháu sẽ dắt nó về thủ đô cùng ."
Ông cụ Cố gật đầu : "Cứ theo ý cháu , cùng lắm thì cũng chỉ nhiều thêm một đôi đũa, nhưng mà cháu bàn với Tiếu Tiếu về chuyện , tránh cho vì việc mà ảnh hưởng tình cảm của hai đứa."