Quý Lâm theo La Tiếu lên trung tâm của sân khấu mới nhỏ với Thẩm Quyên: "Yên tâm , La Tiếu mạnh mẽ hơn nhiều so với tưởng tượng của ."
La Tiếu nhận lấy micro từ dẫn chương trình: "Đầu tiên, cảm ơn MC cho cơ hội , đối với kinh nghiệm học tập, chỉ thể học tập đường tắt, chỉ khi cố gắng thì mới thành công, cũng thiên tài như , bởi vì sức yếu nên chuẩn từ ."
"Thông minh ở việc cần cù, thiên tài ở chỗ tích lũy, bởi mới thành công chỉ thể là thiên đạo báo đáp chuyên cần, đường tắt nào để , cùng nỗ lực với , hi vọng phụ thanh xuân, phụ cảnh xuân tươi , cuối cùng, chúc năm mới vui vẻ."
La Tiếu xong liền trả micro cho dẫn chương trình, xung quanh vang lên tiếng vỗ tay nồng nhiệt. Địch Mạn Ninh vốn định để cô lên đó mặt, đó còn để cô biểu diễn tiết mục. tràng vỗ tay nhiệt liệt khiến tính toán của cô hụt hẫng.
lúc lãnh đạo trong khoa và trong trường đến, những lời La Tiếu , vẻ mặt tràn đầy vui mừng và tán thưởng, vỗ tay cùng .
Các bạn học thấy lãnh đạo trường và lãnh đạo khoa đến, đều chút kích động. Các lãnh đạo lên phía , phó hiệu trưởng nhận lấy micro: "Bạn học La Tiếu ."
"Các bạn học, ý nghĩa của cần cù chính là nhiệt huyết của hôm nay chứ quyết tâm của ngày mai, cam đoan của ngày , ý nghĩa của lực sinh mệnh là đấu tranh, vì bản thế giới vốn là một sân thi đấu."
"Không một viên trân châu nào tỏa sáng dựa sự tô vẽ của khác, hi vọng sẽ phụ thanh xuân, phụ cảnh xuân tươi như bạn học La Tiếu , cũng hi vọng các em sẽ cuộc đời và sự huy hoàng của cuốn sách của Bắc Y."
Tiếng vỗ tay vang lên như sấm, tựa như một dòng nước trong suốt chảy lòng mỗi bạn sinh viên. , so sánh với khác để gì, chỉ cần cố gắng học tập, phụ lòng bản là .
Lúc La Tiếu cổng trường thì thời gian còn sớm, thấy Lục Nghị Thần ở đối diện từ xa. La Tiếu chạy đến: "Anh Thần, đợi bao lâu ?"
Lục Nghị Thần khoác áo khoác quân đội lên La Tiếu : "Anh tới lâu."
Hôm nay xe đạp đến, sợ La Tiếu lạnh nên mang theo áo khoác quân đội của đến.
Sau khi khoác áo cho La Tiếu xong, sửa khăn quàng cho cô mới leo lên xe đạp: "Lên , đưa em hóng gió."
La Tiếu đến kiềm chế : " là hóng gió, hơn nữa gió còn lớn."
Cô dựa lưng Lục Nghị Thần: "Anh Thần, ngày mai hai nhà họ Viên đính hôn, em đến Gia Chúc viện của bộ đội, thời gian ? Có với em ?"
Lục Nghị Thần dùng một tay cầm tay lái, tay nắm lấy tay của La Tiếu: "Đi chứ. Anh lâu lắm nghỉ ngơi , cũng xin nghỉ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-806.html.]
La Tiếu hỏi: "Mẹ nuôi em gọi điện cho ?"
"Không , hôm ngoài việc gặp Viên Gia Vĩ và bạn gái của , nhắc đến chuyện đính hôn."
"Anh gặp bạn gái của hai ? Trông như thế nào?"
"Không kĩ, chỉ Viên Gia Vĩ giới thiệu, là việc ở cung văn hóa."
Hai về đến nhà, bác Dung chuẩn sẵn canh gừng đường đỏ, để hai uống một bát mang thức ăn lên: Thịt kho, tôm muối tiêu, măng mùa đông xào thịt muối, nấm hương xào cải dầu, đậu phụ nhà , còn canh sườn bí đao cùng với món chính là cơm.
Lượng thức ăn quá lớn, bác Dung và ông cụ Dung họ ăn , những thứ là chuẩn cho hai họ, bảo hai ăn xong thì đặt bát ở đó là , lát nữa bọn họ sẽ đến dọn dẹp.
La Tiếu thấy bàn tôm, hỏi: "Tôm ở ạ?"
Bác Dung đang bước ngoài : "Nghị Thần mang đến." Nói xong liền ngoài.
La Tiếu Lục Nghị Thần, trong lòng tràn đầy cảm động, hôm đó cô chỉ thuận miệng , cũng quên mất chuyện từ lâu, còn nghĩ hôm nào sẽ lấy tôm từ trong gian để bác Dung cho ăn.
Không ngờ năng lực thực hành của mạnh như , hôm nay mang đến.
Lục Nghị Thần sắp xếp bát đũa xong: "Trong bếp vẫn còn ít, còn nuôi ở trong thùng, vẫn đủ ăn trong vài bữa nữa."
La Tiếu rửa tay xong, đến lưng Lục Nghị Thần ôm lấy cổ , nhỏ giọng ở bên tai: "Cảm ơn ."
Nói xong còn hôn lên mặt một cái, chạy đến chỗ đối diện xuống, vẻ mặt tươi : "Ăn cơm thôi."