Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 8

Cập nhật lúc: 2025-11-16 18:54:43
Lượt xem: 27

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

La Tiếu tỉnh dậy liền vội vàng rời khỏi gian trong mộng. Cô nghĩ, đợi tối nay trời yên gió lặng, thể trở xem thêm. Dù gì nơi đó kỳ bí như , bỏ qua thì tiếc vô cùng.

Trời chạng vạng, bóng đêm còn phủ xuống hết, Lục Nghị Thần trở về. Anh gõ cửa một cái bước , đưa quyển sổ hộ khẩu đến mặt cô.

La Tiếu sững sờ cúi đầu cuốn sổ đỏ chói, hai mắt mở lớn.

"Anh… xong ? Nhanh ạ? Cảm ơn ."

để xử lý sổ hộ khẩu khó, còn là lập riêng nữ hộ—chuyện trong thôn để đủ để xì xào cả tháng trời. Nếu quen quan hệ, chắc chắn ai chịu nhanh thế.

Lục Nghị Thần cũng rõ vì bản sốt ruột lo sớm cho cô, chỉ âm thầm cảm thấy… chuyện để lâu dễ phát sinh phiền phức. Nếu để đại đội trưởng rảnh rỗi mới , chờ tới bao giờ.

Anh chỉ :

"Ngày mai tìm đến dọn phòng trong viện thanh niên trí thức. Nếu cô thấy khỏe hơn thì chọn một phòng ."

La Tiếu cảm động nên lời, chỉ cúi đầu nhỏ:

"Cảm ơn Lục, thật sự cảm ơn."

________________________________________

Cùng lúc đó, ở nhà họ Triệu, cả gia đình đang tụ họp để m.ổ x.ẻ chuyện của La Tiếu. Không khí nặng như sắp mưa bão.

Anh cả Triệu Trường Lâm chống nạnh, giọng nghiêm như giáo viên phê bình:

"Chuyện lớn như mà hai tự ý quyết định. Hôm qua mặt cả thôn nhận tiền nhà họ La, còn sẽ chăm sóc La Tiếu. Vậy mà ngủ một đêm đổi ý. Lỡ một ngày vợ chồng họ La đòi con thì hai định trả lời thế nào?"

Cao Tố Hoa liền chống chế ngay:

"Anh cả, nếu nhà họ La coi trọng nó thì vứt ở đây. Nhà em nuôi sáu đứa con gái , thật sự nuôi nổi nữa."

Cô em út Triệu Xuân Lệ nheo mắt, giọng nhỏ nhưng bản tính hóng chuyện rõ:

"Chị dâu hai, La Tiếu thật sự con gái của nhà họ Triệu ?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-8.html.]

Cao Tố Hoa như thể chuyện đó chẳng liên quan gì đến lương tâm:

"Không . Hồi đó chị sinh non, đứa bé yếu quá. Mà chị bảo là con gái, lòng chị cũng nỡ nhẫn tâm nên mới giữ . lúc hai em mượn xe trâu, chị thấy vợ chồng phòng bên ném La Tiếu, chị mới định giữ về nuôi tạm. Ai ngờ kịp , nhà họ La đổi con. Thế là mới đổi."

Triệu Xuân Lệ chớp mắt:

"Vậy nghĩa là… nhà họ La còn tưởng La Tiếu là con gái nhà thật?"

"Ừ, họ ."

Triệu Xuân Lệ bĩu môi, như thể đối phương là đồ ngốc:

"Chị dâu hai , chị hồ đồ thật. Con bé cũng mười ba tuổi . Nuôi thêm hai ba năm là thể gả , còn giúp việc nhà nữa."

Cao Tố Hoa khoát tay:

"Em thấy nó gầy như cây sậy ? Đi còn loạng choạng. Bác sĩ cơ thể nó yếu từ trong ngoài. Có khá hơn cũng việc nặng . Nếu hôm qua bác sĩ cản, nhà mang nó về , chứ tống dễ ."

Triệu Xuân Lệ thở dài, chị dâu hai mà nên thương trách. Cô liếc phòng cả chị dâu cả ghé sát, nhỏ mà câu nào câu nấy đều thấm mùi toan tính:

"Chị dâu hai, ở phía bắc sườn núi gia đình cưới vợ cho thằng con đứt chân của họ. Họ trả năm mươi đồng. Chị chỉ cần dẫn La Tiếu về nuôi thêm mấy ngày, chuyển tay một cái là tiền."

Nghe đến con năm mươi đồng, mắt Cao Tố Hoa sáng rực, sang chồng hỏi em chồng, giọng còn run vì kích động:

"Thật ? Em thật chứ?"

Triệu Xuân Lệ hừ nhẹ:

"Sao em gạt chị. Người cần một cô gái lời, chăm con trai tật nguyền của họ là ."

 

 

 

 

 

Loading...