Sáng hôm , La Tiếu đến trường học, khi báo danh xong, lúc buổi trưa cô cổng trường thấy Lục Nghị Thần ở cách đó xa, đang chờ cô.
Lục Nghị Thần thấy cô , mở cửa xe ở chỗ ghế phó lái cho cô: "Đi xe nhanh hơn, hôm nay trời cũng trở gió."
Đợi La Tiếu bên trong, đóng cửa xe , vòng qua bên ghế lái xe . Vừa trong xe việc đầu tiên là đưa cho cô bình giữ ấm, : "Em uống một ít nước ấm cho bớt lạnh."
Sau đó đưa cô hai hộp đựng cơm bọc trong chiếc khăn để giữ ấm: "Lát còn đến bệnh viện, em ăn một chút ."
La Tiếu mỉm , : "Ồ, còn chuẩn thức ăn luôn , là món gì ?"
Lục Nghị Thần khởi động xe, : "Tự em xem , đều là những món em thích."
La Tiếu mở nắp hộp xem, hộp ở là một cái bánh bao, hộp phía là thịt kho tàu, còn món xào bào thành sợi.
La Tiếu cũng ngại ngùng, khi cô ăn còn quên đưa qua Lục Nghị Thần ăn cùng: "Bánh bao và đồ ăn vẫn còn nóng , mua ở ?"
Lục Nghị Thần : "Cách trường của em xa một nhà hàng, đến đây từng thấy, chỗ đó buôn bán cũng tệ, cũng lúc rời mang theo hai cái hộp đựng cơm. Anh ghé mua một ít, mang đến đây thì đồ ăn cũng vẫn còn nóng."
La Tiếu gắp một miếng thịt kho tàu, thịt bỏ miệng mềm, mỡ nhưng béo: "Thịt kho tàu ăn cũng lắm."
Lục Nghị Thần cưng chiều : "Em thích là , nghĩ mua như cũng thể tiết kiệm chút thời gian."
La Tiếu thu nụ mặt : "Em xin nghỉ học chiều nay, tụi em sẽ tìm nhà họ Ngụy để chuyện, là do bọn họ thương, tuy tụi em còn thương bà nữa nhưng cũng thể để bà khác xem thường, dù cũng chuyện cho rõ ràng."
Lục Nghị Thần thể hiểu suy nghĩ của cô, : "Em ăn cơm , để lâu thức ăn sẽ lạnh."
La Tiếu đang chuẩn đưa đồ ăn sang cho , chợt Lục Nghị Thần : "Ngoan, em ăn , ăn ."
Chờ cho La Tiếu ăn no, Lục Nghị Thần đem xe đỗ ở bên ven đường, đem hộp đựng cơm gói , lấy từ ghế một chiếc túi, từ bên trong túi lấy là một bình giữ nhiệt khác, rót ly nước đưa cho cô, : "Đây là nước đường nâu, bỏ thêm vài lát táo cùng vài miếng gừng, nó giống như súp ."
Lục Nghị Thần lúc mới đem chuyện của Ninh Tuyết Linh cho cô , đêm qua Ngụy Tử Hùng bởi vì bạn học mời dùng cơm nên cũng về nhà, Ninh Tuyết Linh tan ca vội nấu xong cơm chiều, bà ngoài gọi ăn cơm. Đứa con trai Ngụy Hồng Lâm của nhà họ Ngụy bởi vì gặp chuyện vui ở bên ngoài, khiến tâm tình cũng .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-790.html.]
Hai khi lời qua tiếng , Ngụy Hồng Lâm đẩy bà ngã xuống cầu thang, bởi vì sợ hãi nên bỏ chạy khi xảy sự việc.
Trong nhà còn đứa con gái Ngụy Hồng Yến, nhưng đứa con gái cũng vô tâm, thấy tiếng tranh cãi bên ngoài nhưng vẫn chịu xem thử tình hình thế nào, nếu hàng xóm bên cạnh, tình cờ cũng là đồng nghiệp của Ninh Hoành Đạt, tiếng gọi cầu cứu của Ninh Tuyết Linh, chỉ sợ là bà ở trong sân chờ đến giúp mà ngốc luôn.
Khi bọn họ đến nơi, La Húc Ngôn và và La Tư Ngôn cũng đến từ lúc nào, một lúc La Húc Viễn và La Tư Viễn cũng đến đây, La Tiếu đem chuyện mà Lục Nghị Thần điều tra kể cho .
Mấy em cùng đến phòng bệnh, thấy hai của là Ninh Hoành Đạt và Ninh Hoành Bác cũng đang ở đây, đặt những món đồ trong tay xuống, La Húc Ngôn hỏi: "Tình hình thế nào ạ?"
Ninh Hoành Đạt : "Bác sĩ ở bệnh viện một tuần, đó thì thể về nhà nghỉ ngơi."
La Húc Viễn lạnh lùng : "Người nhà họ Ngụy ạ?"
Nét mặt Ninh Hoành Đạt chút khó xử trả lời: "Hồi sáng Ngụy Tử Hùng đến đây, thấy Lăng Nhụy đang ở bên trong chăm sóc, ở chỗ của ông thể xin nghỉ phép , đợi cho tan ca sẽ về đây."
La Tiếu xoay Lục Nghị Thần, hỏi: "Anh quen lãnh đạo của nhà máy nơi ông việc ?"
Ngụy Tử Hùng thật cũng là một tài giỏi, nhờ mối quan hệ của và bạn học lúc xưa, nên cũng xin việc ở nhà máy hóa chất, hiện tại ông chuyển sang bộ phận thu mua chất liệu.
La Húc Viễn : "Chuyện vẫn nên tìm nhà họ Ngụy."
La Húc Viễn lời , trong phòng bệnh im lặng đến đáng sợ, Ninh Hoành Đạt rằng chuyện là do em gái của ông , cho nên cũng oán giận cháu trai.
Trong mắt Ninh Hoành Bác đầy sự phức tạp: "Cũng chỉ một tuần, chúng cứ chia ca, đến đây giúp đỡ là ."
La Tư Ngôn hỏi: "Vậy khi xuất viện thì ạ? Có cần chia ca luôn ạ? Còn nhà họ Ngụy thì ? Làm gì chuyện như ?"