Lục Nghị Thần đồng hồ một chút, La Tiếu đây là nhớ : " , thể để cho mua vé , sẽ thông báo tin cho em ."
Chuyện quyết định xong, cho dù ngày mai mua chuyến sớm nhất, thì cũng thể chuyến mười giờ, Châu Quế Phương : "Được , thời gian cũng còn sớm nữa, ngày mai còn sớm, mau rửa mặt nghỉ ngơi thôi, để bà chờ điện thoại của Nghị Thần là ."
Hơn mười một giờ khuya, Lục Nghị Thần gọi điện thoại tới, mua vé, bất quá cùng một chỗ, năm vé , hai vé giường , khi kể xong, còn sáng sớm ngày mai sẽ qua rước bọn họ.
La Tiếu dành cả buổi tối để đ.á.n.h quyền, luyện yoga, còn thì thu thập ruộng thuốc, thuận tiện suy nghĩ chuyện một nhà chú bọn họ.
Bốn giờ sáng sớm thì bà cụ thức dậy hỗ trợ, chuẩn những món ăn cho bọn họ khi xe, nấu nhiều trứng luộc , đây là do La Tiếu chỉ.
Có khoai tây xào, cà rốt thái mỏng trong hộp cơm, thêm hai phần nấm thịt vụn, bánh xèo với hành cắt nhỏ, để cho bọn họ lúc lên xe thể cuốn ăn.
Lúc Lục Nghị Thần tới, Châu Quế Phương thấy phía còn tài xế Tiểu Trương của ông cụ Cố, thì mau để bọn họ nhà sưởi ấm một chút, lúc cùng ăn sáng.
Cháo, dưa muối nhỏ, bánh bao, bánh mì, chờ bọn họ ăn cơm xong, đoàn lúc mới kéo rời khỏi nhà.
Lục Nghị Thần sợ đông chen lấn khó chịu, liền gọi điện thoại, liền gọi điện thoại cho gia đình ông cụ, dặn dò Tiểu Trương sáng sớm ngày mai cùng tới đưa nhà họ La.
Mùa đông, trời năm giờ rưỡi vẫn còn tối, bất quá ở trạm xe lửa ít chờ, Lục Nghị Thần đưa cho La Tiếu một cái túi: "Anh chuẩn cho em một vài thứ để ăn."
La Tiếu đưa tay nhận lấy: "Anh cùng Tiểu Trương về , còn thể ngủ thêm một chút, cần ở chỗ chờ."
La Văn Thắng Lục Nghị Thần, từ trong miệng bác cả đây là vị hôn phu của cháu gái họ, ngày hôm qua gọi hết một vòng cũng lấy , thể, đúng là lợi hại.
Cậu nào rằng, Lục Nghị Thần cũng tốn nhiều sức mới thể mua vé, nếu như lúc bình thường thì đây là việc nhỏ, nhưng đây là thời gian trường học cho nghỉ, còn những việc xa nhà trở về, vé xe lúc quả thực vô cùng hiếm.
Nguyên nhân trong đống đó còn hai vé giường , bởi vì nghĩ thời gian sẽ ngắn, lúc thể để ông cùng La Tiếu ở xe nghỉ ngơi một chút.
Lục Nghị Thần để La Tiếu lên xe , bản đưa , mới thể rời trạm xe trở về.
Sau khi lên xe, điều đầu tiên mà là tìm chỗ của , kế tiếp thì tìm đồng ý đổi giường để thể gần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-768.html.]
Cũng thông qua cuộc chuyện với La Văn Thắng, mới tình huống của bà kế bên của La Văn Thắng, bây giờ La Văn Thắng còn đang học, thành tích cũng tệ lắm, cho nên ông cụ Đường mới để cho cô họ La Văn Tú tới công việc của Ngôn Minh.
Chờ khi xuống xe lửa thì cũng hơn tám giờ tối, tìm chỗ ăn cơm, lúc mới theo La Văn Thắng về nhà, bởi vì buổi tối nay sợ là đ.á.n.h một trận ác chiến.
ngờ tới, là khi bọn họ đến nơi, Phụ Liên cùng đồng chí công an ở đây.
Thấy bọn họ tiến đến, một vị đồng chí công an tới: "Xin hỏi ai là đồng chí La Tiếu?"
La Tiếu chút buồn bực: " là La Tiếu."
Đồng chí công an : "Xin chào, tên Tần Hải Phong là bạn của đồng chí Lục Nghị Thần."
La Tiếu hiểu: "Đồng chí Tần, thực sự cảm ơn ."
Tần Hải Phong : "Không gì."
Thì lúc bọn La Tiếu lên xe, Lục Nghị Thần La Tiếu dặn , để tìm quen bên Đường Thị dò la tin tức , tiết kiệm thời gian lúc tới, thì cô họ mạnh mẽ mang .
Dù bọn họ cùng xưởng, mà ông cụ Đường tự mua nhà, nghĩ tới là, may là đến, bà cụ kế thật là , lúc công an tới thì cho tới đ.á.n.h ngất, đang chuẩn mang ngoài.
Thấy đồng chí công an , một nhà bà cụ kế luống cuống, bọn họ thật ngờ đồng chí công an tới, cho nên lập tức đổ tội cho .
Tần Hải Phong từ trong điện thoại, tình huống nhà , cho nên mới kêu thông báo tin cho đồng chí Phụ Liên.
Bà cụ kế cứng rắn cãi : " là kế của La Ngôn Minh, hai bọn họ còn nữa, cái nhà là do chúng chống, con của nó vẫn còn thành niên, chúng lớn nhất định phí một phần tâm sức lo cho nó."