Sau khi La Tiếu đưa nhà rời khỏi đồn cảnh sát, cô dẫn theo Thạch Đầu đến cửa hàng bách hóa, hôm nay trời sẽ nhanh chóng chuyển lạnh, mà Thạch Đầu bây giờ cao nhiều, cho nên cô mua một ít quần áo và giày cho .
Thạch Đầu im lặng bên cạnh cô cả một đoạn đường, lúc mới La Tiếu hỏi: "Chị ơi, chắc chị giận họ nhỉ?"
La Tiếu đầu Thạch Đầu mỉm : "Vì chị giận ?"
Thạch Đầu đột nhiên nở nụ : "Hóa là chị giận, chỉ là ghét bỏ hai bẩn căn nhà mà họ mới tốn nhiều công sức dọn ."
La Tiếu vỗ vỗ lên vai Thạch Đầu, : "Em thông minh, chị chỉ nghĩ dọn dẹp căn nhà tốn bao nhiêu công sức. Chỉ đáng tiếc."
Thạch Đầu mỉm : "Em còn sợ chị giận họ nữa."
La Tiếu thấy cửa hàng bách hóa ở đối diện, vội : "Anh gì sai, chị ngốc mới giận ch.ó đ.á.n.h mèo, vì lấy cái sai của khác trừng phạt lên ."
Hai chị em vô cùng vui vẻ cửa hàng bách hóa, dạo một vòng từ xuống . La Tiếu mua hai đôi giày cho thạch Đầu, mặc dù bây giờ cô cũng thể giày nhưng nó khó .
Kéo vài tấm vải để xem tấm nào phù hợp để may thành bộ quần áo thể thao, cô tự tay may cho Thạch Đầu hai bộ, cô thấy tấm vải màu xanh dương đậm là phù hợp nên lấy, đó kéo thêm một ít để xem màu nào thích hợp với bà nội, cha và mấy trai khác. Người bán hàng thấy La Tiếu mua hàng hào phóng như , khiến cho bán hàng luôn mỉm rạng rỡ.
Sau khi chọn thêm một ít phụ kiện, lúc cô mới cùng Thạch Đầu về.
Cả hai trở về nhà, Thạch Đầu giúp La Tiếu đem những tấm vải đặt xuống ở một chỗ, đó chạy đến phía vườn, xem dâu tây ở trong nhà kính, cô nhà kính xây xong, và cây con cũng di chuyển bên trong.
Bác gái Dung thấy một thiếu niên từ sân chạy xuống, đang qua hỏi thăm thì chợt La Tiếu : "Bác gái, ạ, đó là em trai của cháu."
Bác gái Dung chút khó hiểu, nhưng vẫn hỏi gì nhiều, chỉ hỏi: "Trưa nay cháu ăn gì?"
La Tiếu suy nghĩ một chút : "Dạ bác gái, trưa nay chúng ăn mì dầu ạ? Bỏ thêm chút ớt nữa."
Bác gái Dung : "Được chứ, để bác chuẩn ."
La Tiếu đem vải dệt về phòng chia vải, chỉ thấy Thạch Đầu chạy : "Chị ơi, cây dâu tây trái ạ."
"Đợi qua thêm mấy ngày nữa là thể ăn, đến lúc đó chị sẽ gửi qua đó cho em."
"Dạ, em cảm ơn chị."
"Thạch Đầu, đây, để chị đo kích thước của em. Mấy ngày nay chị thời gian sẽ may quần áo cho em xong sớm."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-735.html.]
"Chị, chị may quần áo của em rộng một chút, em sẽ mau lớn, nếu may quần áo rộng thì đem bỏ là uổng phí."
"Ồ, Thạch Đầu của chúng hôm nay thể hiểu chuyện như thế nha."
"Lớp học của em nhiều bạn học đều như , những còn mặc quần áo mới nào, đều là mặc quần áo của trai, chị gái. những bạn, mỗi năm đều sẽ quần áo mới, nhưng cũng nhiều lắm, chị chỉ cần cho em thể kiêu ngạo chút là ."
"Đừng lo lắng chuyện , chỉ cần em chăm chỉ học tập là , chờ mấy ngày nữa chị sẽ dẫn em đến chỗ sư phụ của chị một chuyến. Em cũng đem theo một ít quần áo mặc còn để chúng tặng cho một em trai cuộc sống khó khăn ở chỗ bên đó luôn, nên sống lãng phí."
"Dạ, bây giờ em sẽ trở về phòng thu dọn ít đồ ạ."
Hai chị em ở trong phòng khi đo xong kích thước để may đồ, lúc mới ngoài, bên bác gái Dung cũng cơm trưa xong, ngoại trừ mì thì còn gà hầm, gỏi trộn.
Mà bác trai Dung cũng từ sân về, La Tiếu thấy gọi: "Bác trai ơi, mau rửa tay ăn cơm thôi."
La Tiếu giới thiệu cả hai với , lúc cùng xuống.
Cô ngửi mùi hương thơm ngon của canh gà, liền : "Thạch Đầu, em uống một chén canh gà , canh gà nấu lửa nhỏ cho nên mùi vị thơm."
Có Thạch Đầu tham gia, cho nên bàn cơm càng thêm vui vẻ.
Sau khi xong bữa cơm, bác trai Dung : "Tiếu Tiếu, vài ngày nữa bác và bác gái sẽ một chuyến về quê."
La Tiếu hỏi: "Đã chuyện gì ạ?"
Bác gái Dung : "Không , bác chỉ sợ chị cả của bác e là qua khỏi, cho dù là hận thù gì, thì cũng nên buông bỏ. Hai bác trở về đó tiễn chị đoạn đường cuối cùng."
La Tiếu gật đầu tỏ vẻ cũng hiểu rõ: "Vậy hai tính khi nào sẽ về, để cháu đặt vé cho ạ."
Bác gái Dung : "Chắc là ngày mốt."
La Tiếu gật đầu : "Dạ, để lát nữa cháu sẽ gọi điện thoại đến bên đó, đặt vé cho hai . Hai bác trở về đó, nhưng cháu cũng lo lắng."