Tiêu Cảnh Dục chút hóng hớt: " kích động, chính là , nào may mắn đến , đính hôn với con cá voi nhỏ như cô, lấy cô về thì cần phấn đấu gì nữa, cứ theo ăn sung mặc sướng là ."
La Tiếu dừng xe an : "Lời nếu như gặp , mà còn dám thì bái phục ."
Tiêu Cảnh Dục : "Sao , đó còn nhiều tiền hơn cô ?"
La Tiếu chỉ cửa xe chủ đích, Tiêu Cảnh Dục mở cửa: "Hay là ngày mai với Hàn Ngọc Thần cũng đến tham gia cho náo nhiệt?"
La Tiếu liếc xéo Tiêu Cảnh Dục một cái: "Thôi bỏ , đừng chạy đến dọa ông nội, bà nội sợ."
Bây giờ cô mới cho ông bà nội bản nhiều nhà cung cấp khu trồng rau quả nhất phẩm, nhưng vội cho bọn họ Cẩm Viên cũng cổ phần của cô trong đó, vẫn nên để bọn họ chậm chậm thôi, từ từ cho họ cũng .
Tiêu Cảnh Dục bên đường chiếc xe xa, lúc mới nhanh chóng qua đường, về hướng văn phòng việc, đem tin tức chấn động với Hàn Ngọc Thần.
La Tiếu lái xe một mạch về nhà, lúc về gần đến nhà, cô tìm một chỗ an để đậu xe, lúc mới lấy bộ đồ chuẩn xong từ .
Gà, vịt, cá, thịt, trứng, kẹo, nhân cơ hội cũng lấy thêm ít dầu cải, cũng may là lúc cô mua một cái lọ sứ, nếu cũng lấy gì đựng.
Thấy đồ đạc cũng , lúc mới thu tay về, vốn dĩ còn định lấy thêm thịt bò và thịt dê, nhưng sợ phô trương quá gây rắc rối cho bản , thế là từ bỏ ý định.
Một mạch lái tới miệng hẻm, vì để thuận tiện, nên lùi xe trong hẻm, cái hẻm quá hẹp, đầu xe , cho nên chỉ thể lùi xe , như tí nữa chuyển đồ, mấy bớt một đoạn.
Những trò chuyện cổng nhà họ Tôn, tinh mắt thấy lái xe là La Tiếu: "Ê, kìa, lái xe là cháu gái nhà họ La ."
Có lên qua: "đúng là cháu gái nhà họ La, thật là lợi hại, ngay cả mấy ông đàn ông bây giờ cũng bao nhiêu lái xe, ngờ cháu gái nhà họ La lái xe giỏi như ."
"Còn , tốn tiền học lâu như , nếu lái chẳng uổng phí tiền đó ."
"Chắc là chở về nhiều đồ đây, , chúng qua đó giúp một tay, chừng một lát còn thể ăn kẹo."
"Nghe ngày mai cháu gái nhà họ La đính hôn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-674.html.]
"Có thật , nhà họ La dăm ba bữa chuyện vui, chẳng mấy ngày cháu trai mới đính hôn ."
"Hai tháng nữa cưới dâu cho cháu trai, hai ông bà lão nhà họ La bây giờ hết khổ , sống như mới gọi là sống."
"Người chính là khổ tận cam lai , bây giờ mấy đứa cháu đó đứa nào đứa đều bản lĩnh, ngày tháng vui vẻ còn ở phía kìa."
Mấy chuyện xong thì cũng đến xe, thấy La Tiếu chuyển đồ từng đợt từng đợt xuống xe, mấy đó cũng tới giúp chuyển đồ, năng lực, những thứ chuyển trong sân, ai nấy đều ganh tị.
Châu Quế Phương xách kẹo , chia cho những tới giúp đỡ: "Cám ơn chuyển đồ giúp, ngày mai Tiếu Tiếu nhà chúng đính hôn, ăn kẹo ngon miệng nha."
Mọi nhận lấy kẹo, mấy lời chúc mừng, đầu ngõ tán gẫu tiếp.
Chuyển đồ xong, La Tiếu lái xe một vòng, đậu xe phía nhà, lúc mới sân.
Châu Quế Phương La Tiếu tới, lúc nãy nhiều quá nên bà cũng tiện hỏi: "Tiếu Tiếu, xe đó là của ai ?"
La Tiếu ôm bà nội: "Là cháu mượn của bạn, cháu lái xe ngầu ."
Châu Quế Phương vỗ về cánh tay của La Tiếu đang ôm bà: "Gan của cháu càng ngày càng lớn , cái xe đắt tiền như mà cũng dám mượn lái, cháu cẩn thận một chút đó, cũng cho ít đồ, cũng thể dùng xe của ."
La Tiếu : "Bà yên tâm , kỹ thuật lái xe của cháu lắm, trả xe sẽ tặng cho một ít đồ."
Trong sân đến giúp, Châu Quế Phương : "Cháu phòng nghỉ ngơi , tí nữa mấy đến giúp đều qua tới , đừng để cháu hổ."
La Tiếu lời bà nội, cũng nghĩ rằng hơn là nên nhanh chóng chuồn , mấy thím cái gì cũng dám , mấy lời tục đó hổ c.h.ế.t , còn càng càng hăng.