Buổi chiều, Lục Nghị Thần thu dọn căn phòng khác, lúc đầu La Tiếu cho Thạch Đầu ở trong căn phòng một đêm là .
Lục Nghị Thần chờ ăn cơm tối xong, đó ngoài thuê một căn phòng, ở đây, khi và Thạch Đầu thì thuê chỗ khác.
La Tiếu đương nhiên hiểu ý của Lục Nghị Thần, sợ gặp những chuyện rắc rối.
Ngày thứ hai Lục Nghị Thần đưa La Tiếu về thôn Thanh Sơn một chuyến, gặp con gái của bí thư chi bộ là Cao Bảo Trân, còn chuyện Triệu Giai Ngưng với La Tiếu, việc ở nhà máy hơn mười ngày.
Thím Cao thấy Lục Nghị Thần và La Tiếu trở về, nhỏ giọng hỏi La Tiếu: "Sao hai cùng trở về ?"
La Tiếu : "Cháu chính thức giới thiệu một chút, đây là yêu của cháu, Lục Nghị Thần."
Thím Cao vỗ tay một cái: "Thật sự ngờ hai đứa ở bên ."
Bà với Lục Nghị Thần: "Nghị Thần, cháu chăm sóc cho La Tiếu, đứa nhỏ chịu khổ nhiều như , hai đứa là duyên trời định, hết tới khác La Tiếu ngã cửa nhà cháu."
Bà xong cũng nở nụ , càng nghĩ càng thấy lý, càng thấy hai xứng đôi.
Giữa trưa hai ở nhà họ Cao ăn cơm, lúc rời gặp bà ngoại của Thạch Đầu, La Tiếu gì, chỉ gật đầu một cái, xem như chào hỏi.
ngờ bà cụ Tôn dừng bước Lục Nghị Thần hỏi: "Hiện tại Thạch Đầu khỏe ?"
Lục Nghị Thần , cũng dừng : "Rất , vóc dáng cao lớn ít, thành tích học tập cũng tệ, hiện tại là một học sinh cấp hai."
Bà cụ Tôn xong thì vẻ mặt phức tạp xoay rời .
La Tiếu và Lục Nghị Thần cũng dừng lâu, chào hỏi với dân khác, đó ngoài thôn, bọn họ còn gọi xe về Cát Thị, Lục Nghị Thần còn về thành phố buổi tối.
Người dân thấy bà cụ Tôn xa, : "Dù cũng là cháu ngoại ruột của , trong lòng lo lắng là giả."
"Đứa bé Thạch Đầu cũng xem như may mắn, bây giờ về thành phố với Lục Nghị Thần."
Thời gian dần trôi qua, nhanh chóng đến ngày mười chín tháng Giêng, thời gian khai giảng lớp mười ở Cát Thị.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-629.html.]
La Tiếu đeo cặp sách, sớm đến trường học, đầu tiên cô đến phòng giáo viên, chuyện giúp đỡ học sinh nghèo cho thầy Cát.
Thầy Cát ngờ La Tiếu về mang đến tin tức lớn như , thầy tưởng rằng đó là ý của nhà cô, cho nên liên tục xác nhận đưa La Tiếu đến phòng hiệu trưởng.
Hiệu trưởng Lý Văn Thanh xong cũng kích động, La Tiếu giống như giả vờ, cảm kích : "La Tiếu, thầy đại diện cho trường học, đại diện cho những học sinh nghèo sắp giúp đỡ cảm ơn em."
La Tiếu mở miệng : "Hiệu trưởng Lý, mong hai giữ bí mật chuyện , em chuyện ầm ĩ, ảnh hưởng đến việc học của ."
Lý Văn Thanh gật đầu: "Được, thầy hiểu, thầy hiểu."
Sau khi khai giảng bao lâu, trường học thông báo mạnh thường quân giúp đỡ học sinh nghèo khó, để học sinh đăng ký, trường học sẽ phái thăm hỏi xác nhận, nếu là thật thì sẽ giúp đỡ.
Cuối cùng tổng cộng sáu mươi ba học sinh giúp đỡ, đúng là điều kiện gia đình quá kém, còn mấy chuẩn bỏ học, kéo về lớp học, chuyện giúp đỡ cho nhiều cảm động, cũng đổi nhiều cuộc đời.
Mọi chỉ mạnh thường quân giúp đỡ , đang ở bên cạnh.
Từ lúc La Tiếu trở về trường học, vui vẻ nhất là Tiêu Nhã, mỗi ngày líu ríu kể cho cô những chuyện xảy trong trường học khi khai giảng.
Chưa mấy ngày, La Tiếu rõ chuyện từ bé đến lớn trong trường học hơn một năm qua.
Thời gian từng ngày trôi qua, mỗi ngày đắm chìm trong giải đề .
Hôm nay, La Tiếu tan học, vô tình gặp cha nuôi La Thiên Minh, vẻ già ít so với , tóc mai hai bên tóc trắng, xem cuộc sống như ý.
La Thiên Minh cũng ngờ sẽ gặp La Tiếu, ở đó nhúc nhích La Tiếu một lúc, cuối cùng còn mặt mũi mở miệng gì, chỉ khẽ gật đầu, rời .
La Tiếu nhớ tới câu "Lưới trời lồng lộng, tuy thưa mà khó thoát".