Nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ, La Tiếu khẽ liếc bình của , nhưng cô sợ bác gái sẽ : "Cô gái, bình là đồ dùng cá nhân, thể cho bác mượn ."
Đôi mắt của bé to tròn lấp lánh: "Bà ơi, con khát."
Bác gái cũng chút sốt ruột, La Tiếu đưa mắt bé uống cạn nước trong bình bàn. Cô lấy một lon cam từ bên trong túi, mở lon đổ một nửa bình của .
Một nửa còn đưa cho bé mặt: "Cái cho em, khi ăn xong thể dùng cốc để uống nước."
Cậu bé nuốt nước bọt nhưng trả lời, đầu bà , bác gái : "Sao thể hổ như chứ, lon quá đắt."
La Tiếu : "Hôm nay trời nóng quá, mở ăn hết thì sẽ dễ hỏng. đổ một nửa bình của , để bé ăn , thể dùng cái lon cốc."
Nhìn cháu trai bên cạnh, bác gái liền thuyết phục, lúc mới hiệu cho cháu trai cầm lấy: "Cảm ơn cô gái."
La Tiếu : "Không gì ạ."
Cậu bé đó ăn một như những đứa trẻ khác, đó, ăn một miếng thì sẽ đút cho bà nội một miếng, nếu bà nội ăn thì cũng sẽ ăn. Vốn bên trong cũng bao nhiêu, một lúc hai bà cháu ăn xong, bác gái mới dẫn bé lấy nước.
Không lâu , cô bỗng thấy tiếng xe thức ăn đến, nhưng cái thời tiết nắng nóng , La Tiếu chút khẩu vị nào, chỉ là đứa nhỏ thấy tiếng kêu, trong bụng bắt đầu réo ùng ục lên.
Cậu bé chút hổ, đỏ mặt cúi đầu.
La Tiếu thấy bác gái ở đối diện lấy một nắm cơm từ trong túi: "Cháu ngoan, bà nội mang theo cơm nắm cho cháu ."
Cậu bé rõ ràng đói bụng đến mức kêu bậy, : "Bà ơi, cùng ăn ".
Bác gái trả lời : "Bà nội bánh bột ngô , con ăn cơm nắm ".
Nhìn hai bà cháu nhường tới nhường lui khiến La Tiếu chút cảm động, xe thức ăn lúc đến, La Tiếu dừng xe gọi một phần miến thịt hầm cải trắng và một phần cơm.
Cô lấy một hộp cơm từ trong túi , chia một phần ba cho hộp cơm đẩy phần thức ăn còn sang phía đối diện: "Bác gái , hai chia những thứ ăn . Thời tiết nóng nực, con ăn ngon miệng, mà ném thì cũng lãng phí, bằng hai ăn giúp con."
Bác gái nhất thời gì cho , tay chân luống cuống: "Không , . Vừa bác cầm đồ hộp của con , bây giờ thể lấy đồ ăn của con nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-576.html.]
La Tiếu mỉm , "Bác gái , con thật đấy, hôm nay trời nóng quá, con ăn uống gì, nếu ném thì thật đáng tiếc."
Bác gái đứa cháu trai bên cạnh cảm kích : "Cô gái, hôm nay thật sự cảm ơn con nhiều."
Lục Ninh Chu ở lưng La Tiếu thấy hết tất cả chuyện.
Sau khi cơm nước xong xuôi, La Tiếu dậy rửa hộp cơm, mấy bước thì cũng thấy Lục Ninh Chu, La Tiếu chào hỏi: "Thật là trùng hợp."
Sắc mặt Lục Ninh Chu trông lắm, thoạt trông mệt mỏi, cũng mỉm : "Vừa nhận cô , định chờ cô ăn cơm xong sẽ qua chào hỏi".
La Tiếu đáp : " rửa bát ."
Khi La Tiếu , hành khách bên cạnh La Tiếu đúng lúc đổi chỗ với Lục Ninh Chu, Lục Ninh Chu liền thu dọn đồ đạc đến bên cạnh La Tiếu.
La Tiếu thu dọn đồ đạc, hỏi: "Anh công tác ở vâỵ?"
Lục Ninh Chu thở dài : " ngoài chút chuyện."
La Tiếu thấy Lục Ninh Chu , cho nên cô cũng hỏi nhiều nữa. Về hai nhắc đến chuyện khác, Lục Ninh Chu thấy La Tiếu tuy còn nhỏ nhưng ít, nên một ít chuyện về bản .
Vì thế La Tiếu mới Lục Ninh Chu một xưởng may ở thủ đô, đến tìm một bạn bởi vì việc xoay vòng vốn vấn đề, nhưng cuộc sống của bạn hề dễ dàng chút nào, ông cũng hổ mà mở miệng, chỉ ở một đêm mua vé rời .
Có chuyện phiếm nên thời gian trôi qua nhanh, chẳng mấy chốc đến thủ đô. Vừa xuống xe La Tiếu thấy Lục Nghị Thần, khuôn mặt cô lập tức tươi chạy đến.
Cô quên cả Lục Ninh Chu ở đằng : "Sao hôm nay em trở về?"