lúc còn hết bàng hoàng thì một chạy qua hướng đó, đồng thời cũng phát hiện tình huống của đứa bé mái nhà, một phụ nữ sợ hãi la hét nhanh chóng che miệng .
Khi hai hợp lực đón bé cả chợ vang lên tiếng kích động, La Tiếu mới phát hiện cùng cô cứu mà là Cảnh Vạn Bằng.
Lúc cha đứa bé cũng chạy tới nhanh chóng ôm lấy đứa bé cảm ơn, La Tiếu cũng doạ cho cả đổ mồ hôi lạnh, đây là tầng hai đấy, hơn nữa mặt đường còn là xi măng cứng đơ nếu đứa bé cứ như thế rơi xuống sợ rằng nguy hiểm.
Đôi vợ chồng bán rau ở chợ thật ngờ đứa con nghịch ngợm cùng với nhóm bạn trèo lên đỉnh tầng hai.
Người phụ trách của chợ qua đây nghĩ mà khỏi sợ, bọn nhỏ trèo lên từ ngay lập tức cho khoá chỗ đó .
Nếu hôm nay xác thật xảy chuyện sợ rằng bọn họ cũng tránh khỏi phạt, cho nên cũng liên tục lời cảm ơn.
La Tiếu về phía Cảnh Vạn Bằng: "Thiếu gia Cảnh, xuất hiện ở trong ?"
Cảnh Vạn Bằng : "Mẹ cấp của bệnh, chúng ngang qua nơi mua ít hoa quả thăm bệnh."
La Tiếu gật đầu, : "Thiếu gia Cảnh đúng thật là một ông chủ ."
Phùng Thục Mẫn qua đây cánh tay La Tiếu một lượt thấy lúc mới yên lòng: "Hoàn , , con bé sư mẫu sợ c.h.ế.t."
Nửa ngày đôi vợ chồng mới tỉnh qua đây, vì cảm ơn La Tiếu và Cảnh Vạn Bằng nhất định đưa ít rau cho bọn họ, hai nhanh chóng từ chối nhưng nhà đàn ông để ý bọn họ từ chối tìm cái giỏ mang tới lấy mỗi loại rau một ít.
La Tiếu : "Cái , mấy vốn chỉ là một buôn bán nhỏ chúng thể lấy ."
Người đàn ông : "Cầm , hôm nay nếu mấy , chúng e rằng..." Nghẹn ngào lên lời.
Người phụ trách ở chợ lên tiếng : "Mấy hãy cứ nhận để cho bọn họ cũng an tâm một phần, thì , hôm nay nếu mấy hậu quả thật dám nghĩ tới."
Cảnh Vạn Bằng và La Tiếu liếc mắt một cái, La Tiếu : "Vậy , chúng nhận rau ." Nghĩ thầm về qua mua rau thì chú ý giúp bọn họ buôn bán hơn.
Sau khi rời , Cảnh Vạn Bằng rau tay với La Tiếu: "Cái cô cũng cầm một phần , thăm bệnh cầm theo thật sự tiện."
La Tiếu ngượng ngùng nhưng Cảnh Vạn Bằng đưa rau qua, La Tiếu tới nhà sư phụ cạnh nhà bà cháu Liễu liền : "Vậy , mặc tây trang giày da cầm theo rau quả thật cũng giảm hình tượng, sẽ giúp giải quyết."
Cảnh Vạn Bằng thấy La Tiếu nhẹ : "Vậy cảm ơn cô."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-521.html.]
Vệ sĩ theo bên cạnh Cảnh Vạn Bằng thiếu chút nữa doạ ngốc, nghĩ thầm thật đúng là doạ c.h.ế.t , thiếu gia nhà bọn họ thế mà nở nụ .
Chờ Cảnh Vạn Bằng , Phùng Thục Mẫn hỏi: "Con quen ?"
La Tiếu : "Anh chính là tam thiếu gia Cảnh Vạn Bằng của nhà họ Cảnh, đây con từng chữa trị chân cho ông cụ nhà ."
Phùng Thục Mẫn : "Ồ, hoá là như ."
Dương Kiến Thành Cảnh Vạn Bằng xa: "Thật sự là hổ phụ vô khuyển tử."
La Tiếu : "Su phụ quen tán dương ông cụ Cảnh?"
Dương Kiến Thành gật đầu : "Trước đây may mắn gặp mặt hai ."
Ba trở về, La Tiếu : "Sư phụ, sư mẫu nhiều rau như chúng cũng ăn hết, để hai ngày sẽ còn tươi con mang một phần tặng cho bà cháu Liễu thế nào."
Dương Kiến Thành : "Đi thôi, con cũng mang theo một ít hoa quả ."
Phùng Thục Mẫn phòng bếp lấy mấy cái bánh bao hấp: "Cái cũng mang qua , đúng lúc nấu cùng cháo thể một bữa."
La Tiếu cầm theo đồ sang nhà cách vách, tới cửa gọi bên trong: "Bà nội Liễu ở nhà ?"
Chỉ từ bên trong : "Ai ?"
La Tiếu : "Bà nội Liễu là cháu, giáo sư Dương ở cách vách là sư phụ cháu, chúng gặp mặt."
Bà nội Liễu : "Nhớ, nhớ, cô gái xinh như quên , mau ."