Thôi Tích Trung khi Triệu Giai Ngưng , dường như đăm chiêu, chỉ là cô gái mới mười sáu tuổi nếu cưới về nhà còn chờ trong nhà suy nghĩ nhanh chóng tìm một cô gái thích hợp để cho con trai nhỏ kết hôn, xem về thương lượng mới .
Ninh Tuyết Linh đưa Ngụy Hồng Yến và Ngô Hồng Lâm về đến nhà phát hiện trong nhà ai, leo núi cả một ngày bởi vì tâm tình trở về nhà con đồ ăn sẵn, tầm tình đến cực điểm.
Ngụy Hồng Lâm đói bụng thầm thì kêu: " đói nhanh nấu cơm."
Ninh Tuyết Linh tức giận nhưng vẫn cố nén về phía phòng bếp, bởi vì bây giờ bà cũng đói bụng trong lòng mắng Triệu Giai Ngưng hàng trăm ngàn .
Lúc Ngụy Tử Hùng đưa Triệu Giai Ngưng về, Ninh Tuyết Linh cũng bưng nồi cơm , ở nhà đẻ nuông chiều từ bé đến lớn, gả cho La Hạo Thiên căn bản đều là La Hạo Thiên nấu cơm vài năm thì trong nhà bảo mẫu nấu cơm, tay nghề nấu ăn của bà chỉ thể là tạm .
Ninh Tuyết Linh Triệu Giai Ngưng về, mắng thẳng mặt.
Ngụy Hồng Yến thấy Triệu Giai Ngưng mặc quần áo mới: "Cô lúc nào mua quần áo mới?"
Triệu Giai Ngưng cúi đầu chính diện trả lời, cô một khi trả lời sợ là bản gặp hoạ, ở cái nhà bản địa vị.
Ở đường trở về cô luôn suy nghĩ bản nên gì bây giờ, thật sự gả cho cái tên Thôi Hải Phong ?
cô là kẻ ngu nếu Thôi Hải Phong đến bây giờ còn kết hôn, nhưng dáng vẻ trưởng thành thật sự chút vẻ của dân bản địa.
Ngụy Tử Hùng : "Hồng Yến, đừng càn quấy."
Ngụy Hồng Yến : "Mấy ngày hôm con mua quần áo, cha thế nào với con bây giờ rút , thế nhưng cô mặc quần áo mới, cha, cha thật đúng là cho con thất vọng."
Nói xong trở về phòng , đóng cửa .
Nguỵ Hồng Lâm cũng mặc kệ bọn họ ồn ào đến phòng bếp cầm bát lên xới cơm, tự chăm sóc cho bản ăn cơm, dù cái nhà mỗi ngày đều gà bay ch.ó sủa sớm thành thói quen.
Triệu Giai Ngưng Nguỵ Hồng Yến cũng chuẩn xoay về phòng của , thì Ninh Tuyết Linh : "Giai Ngưng, một lát nhớ mang bát rửa."
Triệu Giai Ngưng chịu đựng hận ý: "Đã ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-498.html.]
Thành tích thi trường cao đẳng còn chờ La Húc Viễn cứ rảnh rỗi như , suy nghĩ sẽ việc rèn luyện bản .
La Tiếu liên hệ cho Tiêu Cảnh Dục để cho La Húc Viễn đến vườn Cẩm giúp đỡ, Tiêu Cảnh Dục thấy bảo phụ trách nhập hàng phòng bếp, đúng lúc phụ trách nhập hàng việc cần xin nghỉ phép, đó chỉ là công việc cho nọ kỳ nghỉ hè nên vui mừng, ít nhất trở về vẫn còn vị trí cho nên chỉ dạy nghiêm túc.
Hôm nay La Húc Ngôn mang theo một tin tức lớn, hai ngày theo giáo sư Ngũ công tác, tới Quảng Đông tham gia lễ hội nghệ thuật trong nhà đều vì mà vui mừng, trong nhà bắt đầu chuẩn hành lý cho xuất hành.
La Tiếu cố ý ở trong gian tìm vải dệt cho mấy bộ quần áo, hai bộ tây trang, còn chuẩn thêm một bộ quần áo mang yếu tố phong cách cổ trang Trung Quốc, đưa cả đến cao ốc Bách Hoá mua một đôi giày da và một đôi giày thể thao.
Đưa cả La Húc Ngôn La Tiếu cũng chuẩn rời khỏi thủ đô, chẳng qua khi cô qua chỗ Tiêu Cảnh Dục một chuyến.
Tiêu Cảnh Dục còn tưởng rằng cô qua đây thăm La Húc Viễn, giỡn: "Anh hai cô lớn như , cô vẫn lo lắng như ."
La Tiếu : " tới tìm thương lượng xử lý công việc."
Tiêu Cảnh Dục về phía La Tiếu: "Phát hiện hạng mục gì ."
La Tiếu đến cạnh cửa sổ phía ngoài cửa sổ: "Ngày mai rời khỏi Bắc Kinh đến phía nam, bây giờ thành phố Thâm bên phát triển , qua xem."
Tiêu Cảnh Dục xong giương mắt về phía La Tiếu: "Làm đột nhiên sang bên ."
La Tiếu về phía phố Cảnh xa xa: "Cũng đột nhiên, thật vẫn nhưng chuyện ập tới nhiều nên trì hoãn."
Tiêu Cảnh Dục là học sinh cơ quan lớn thể chút tin tức nhỏ , mấy ngày hôm và Hàn Ngọc Thần thương lượng qua, bây giờ khách sạn bên sắp quỹ đạo đến phía nam xem cơ hội , nghĩ tới cô nhóc nghĩ tới .
Bây giờ vườn Cẩm bên lợi nhuận thể là kiếm thùng tiền trong một ngày, bởi vì khi khai trương La Tiếu cung cấp cho ít sách dạy nấu ăn, hơn nữa với mối quan hệ của và Hàn Ngọc Thần vườn Cẩm tiếng tăm nhanh chóng truyền ngoài.