Khâu Nguyệt Hoa nghĩ rằng sư đồ nhà lâu gặp , sẽ ở đây phiền nữa, : " tới mượn cái kẹp gắp than của nhà bà."
Phùng Thục Mẫn : "Bà xem bức tường chỗ cái bạt treo , nếu thì lấy, nếu thì sang nhà họ Lý bên cạnh lấy, hôm qua nhà họ qua đây mượn."
Khâu Nguyệt Hoa tới chỗ phông bạt để xem, đúng thật là , lúc mới : "Để sang nhà họ Lý bên cạnh xem , nếu họ dùng, thì mượn nhé, ngày mai sẽ trả cho bà."
Phùng Thục Mẫn : "Bà cứ lấy mà dùng, mấy cục than gắp vẫn còn nhiều, vội."
Khâu Nguyệt Hoa chào hỏi xong rời , Dương Kiến Thành lúc mới : "Tiếu Tiếu, con , sư phụ lời với con."
La Tiếu tới bên cạnh sư mẫu Phùng Thục Mẫn nhỏ tiếng hỏi: "Sư Mẫu, tiết lộ cho con ít thông tin ."
Phùng Thục Mẫn gõ trán cô một cái: "Đi , là chuyện , sư mẫu gì ngon cho con ăn."
La Tiếu phòng thư phòng của sư phụ, Dương Kiến Thành chỉ cái túi bao bố: "Lấy đồ ở trong túi , xem xem thích ?"
Sau khi La Tiếu mở cái túi bao bố , cẩn thật từng chút lấy đống đồ đang bọc bằng tấm khăn , đặt lên bàn và mở , thấy mô hình bằng đồng dùng để học châm cứu.
La Tiếu ngẩng đầu về hướng sư phụ, chỉ Dương Kiến Thành : "Đây là đồ gia truyền đó, lúc sư phụ cảm thấy sắp xảy chuyện, nên kiếm một nơi giấu nó , hôm nay mới lấy nó .
Sư phụ từ nhỏ cũng là học châm cứu bằng mô hình , bây giờ sư phụ truyền mô hình cho con, hi vọng kỹ thuật châm cứu của con ngày càng nâng cao, phát triển loại hình châm cứu .
La Tiếu : "Cảm ơn sư phụ xem trọng con, nhưng đồ con thể nhận, đây là món đồ gia truyền nhà họ Dương, con cũng đây là món đồ mà sư thấy vô cùng trân trọng, con thể lấy tình yêu của khác.
Món đồ sư thầy vẫn cứ giữ , còn thứ để nhớ về, mỗi khi con tới chỗ sư thầy, mượn để dùng cũng ."
Dương Kiến Thành thấy La Tiếu dứt khoát như , rằng nữa thì La Tiếu cũng nhận, nghĩ một lát : "Vậy cũng , món đồ tiên cứ để ở đây, khi nào con cần dùng, cứ trực tiếp đến đây là ."
Lúc hai thầy trò khỏi thư phòng, cơm nước mà sư mẫu chuẩn cũng xong, La Tiếu : "Sư mẫu, hôm nay sư mẫu món thịt kho?"
Phùng Thục Mẫn : "Xem con thèm kìa, mau rửa tay ăn."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-475.html.]
Ba cùng xuống, Phùng Thục Mẫn hỏi: "Tiếu Tiếu, con lấy nhiều rau củ tươi thế?"
La Tiếu : "Trước con quen một bạn, cũng tí qua , lấy một ít đồ hiếm, con lấy từ chỗ bạn đó đó."
Phùng Thục Mẫn : "Sau đừng tiêu tiền những thứ đáng như nữa, ăn gì mà chả là ăn."
La Tiếu : "Tiêu chả đáng bao nhiêu, chỉ là thưởng thức đồ tươi một chút."
Ăn cơm xong, La Tiếu tới thư phòng luyện tập kỹ năng châm cứu cả một buổi chiều, thời gian còn sớm mới cầm giấy dự thi và rời , rằng ngày mai sẽ gặp ở địa điểm thi.
Sau khi La Tiếu rời , Phùng Thục Mẫn từ chỗ Dương Kiến Thành rằng La Tiếu lấy cái mô hình đó: "Hài, con bé thật là một đứa trẻ suy nghĩ thấu đáo, nó sợ rằng sẽ lấy món đồ mà khác yêu quý."
Dương Kiến Thành : "Vẫn là bà hiểu nó, lười giống , nhưng đứa trẻ đó cảm thấy là ngoài họ, lấy đồ gia truyền của nhà họ Dương chút ."
Nói xong lời , hai hẹn mà cũng trầm lắng xuống.
La Tiếu từ chỗ sư phụ , chuẩn lên xe bus, mà gặp Tần Mục Dương ở đường.
Tần Mục Dương thấy La Tiếu, từ xa chào hỏi: "La Tiếu, về từ lúc nào ?"
La Tiếu nhạt : "Về từ hôm , tan ?"
Tần Mục Dương vỗ đống bụi , : " , mới tan , gặp cô ở đây, đống nhân sâm mượn , chạy tìm ở nhiều quán t.h.u.ố.c đông y cũng tìm thấy loại nào như thế, vì xem thể quy thành tiền để trả cho cô ."
La Tiếu đáng lẽ thôi bỏ qua, nhưng bộ dạng Tần Mục Dương vô cùng nghiêm túc, sợ là sẽ chấp nhận, bèn : "Như thế nào cũng , em gái Mục Hiểu như thế nào ?"