Trước giờ, Ninh Lăng Ngữ luôn cảm thấy mấy chuyện riêng tư, lén lút của đám trẻ mặt các trưởng bối là phép. Cô cũng La Giai Ngưng mặt lớn thì tỏ dịu dàng, ngoan ngoãn; lưng chút giả tạo.
thì khác . Cô im lặng , Giai Ngưng liền thể lật lọng đẩy chuyện sang cô để giữ hình tượng, còn quen thói giả bộ đáng thương. Trước mặt thì nhu nhược, yếu đuối để câu lấy đồng tình—đúng là chiêu cũ nhưng hữu dụng vô cùng.
Những trong phòng khi Lăng Ngữ kể, sắc mặt đều trở nên khó coi.
Một là vì đứa nhỏ từ đến nay bao giờ dối. Mọi cũng thấy rõ hằng ngày cô luôn nhường nhịn Giai Ngưng, nên tám phần mười chuyện cô là thật.
Hai là chuyện bên nhà họ Khâu đúng y như lời Lăng Ngữ. Hôm đó chỉ đùa vài câu, ai cũng , nhà họ Khâu cũng chẳng bao giờ chuyện thông gia từ bé.
Điều khiến lớn khó chấp nhận nhất là: La Hạo Thiên thể tin con gái mới mười lăm tuổi nghĩ đến chuyện yêu đương lung tung, còn dùng loại thủ đoạn để hãm hại khác. Nếu lời Lăng Ngữ là thật… đây chính là vấn đề nhân phẩm, điều mà ông thể dung thứ.
La Hạo Thiên sang vợ, giọng nặng :
"Lúc nãy chúng đến, em Giai Ngưng khi ngất câu như ?"
Ninh Tuyết Linh ngẩng đầu, mắt đỏ hoe, đáp gần như bật ngay:
"Ý là gì? Lúc đó em ở hiện trường. Em tiếng kêu mới chạy từ phòng . Giai Ngưng chỉ kịp ‘Lăng Ngữ đẩy’ ngất xỉu. Em nó đúng . Phải đợi nó tỉnh dậy hỏi cho rõ ràng. Em sợ hai nhà hiểu lầm nên mới dám bừa."
Bà vốn đang phiền não vì chuyện nhóm m.á.u phù hợp, nên hỏi một câu liền bật nổ ngay.
La Hạo Thiên chỉ nghĩ vợ vì lo cho con gái nên tâm tình mới như , nặng tiếng. Ông vỗ vai vợ an ủi:
"Được Tuyết Linh, đừng lo quá. Giai Ngưng sẽ . Còn chuyện tại nó ngã xuống, chờ nó tỉnh , tự sẽ hỏi cho ."
Ông từng điều tra binh trong quân đội, ông tự tin chỉ cần Giai Ngưng dối thì nhất định ông sẽ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-46.html.]
Thở dài một , ông liếc sang Lăng Ngữ, trong lòng nghĩ đến chuyện Khâu Thiểu Dương. Ông dù thế nào cũng thể tin con gái là đứa dối hại .
Ngay lúc đó, Lăng Ngữ cũng thấy ánh mắt dượng. Cô hít sâu, bất ngờ một câu khiến cả phòng chấn động:
"Trong nhà ai chứng kiến, chi bằng chúng báo công an . Cháu tin công an sẽ tìm sự thật. Bây giờ cháu và Giai Ngưng đều đúng, dượng cũng tin Giai Ngưng dối. cháu thì mang tiếng . Cháu cũng cha hổ, để trong đại viện bàn tán . Vậy nên… giao cho công an xử lý là công bằng nhất cho tất cả."
La Hạo Thiên ngờ cháu gái nhạy cảm như . Ông khẽ :
"Dượng tin cháu… chỉ là… dượng thể chấp nhận ."
Ông thể chấp nhận việc đứa con gái yêu thương bao năm là vấn đề về đạo đức. Nếu Lăng Ngữ thật sự thì ông còn mặt mũi nào Giai Ngưng nữa?
Lăng Ngữ , giọng khàn vì tổn thương:
"Cháu nghĩ vẫn là báo công an mới . Cháu oan uổng thêm nữa. Từ nhỏ đến lớn, cháu chịu đủ ."
Lời thốt , sắc mặt các trưởng bối lập tức đổi. Ai chịu cảnh việc nhà mà kéo lên công an cơ chứ? Không ho chút nào.
La Tư Viễn bước đến gần, giọng nhẹ hơn:
"Tiểu Ngữ, đừng . Không ai trách cháu cả."