Dì Tôn : " , sáng sớm hối thúc dì, buổi sáng còn kịp ăn hết, dì nhé."
La Tiếu theo dì Tôn đang dẫn mấy đứa nhỏ càng lúc càng xa, từ nhỏ đến giờ cô từng thấy gánh hát ở trong thôn sẽ như thế nào, nhưng nghĩ lẽ nơi đó náo nhiệt nên mới thể khiến mấy đứa nhỏ vui vẻ như .
Đi trong thôn, La Tiếu đến nhà của đại đội trưởng, đường còn thỉnh thoảng gặp trong thôn, đều mỉm chào đón cô.
Sau vụ thu hoạch năm , trong thôn chia ruộng cho từng nhà, và mỗi nhà đều tự chăm sóc phần đất giao.
Vì điều , cho mấy cụ già chịu yên, còn hết tháng giêng mang theo cuốc, xẻng sửa hai bờ đầu ruộng.
La Tiếu ở bên ngoài cổng của nhà đại đội trưởng, gọi: "Thím ơi, thím ở nhà ?"
Thím Cao ở bên ngoài gọi , với con dâu trong nhà: "Mẹ giọng giống giọng của La Tiếu."
Vội vàng mang dép ngoài mở cửa xem thử: "Ây da, Thím giọng của ai kêu giống La Tiếu quá, hôm nay cháu về đây ?"
La Tiếu : "Hôm nay cháu thời gian nên trở về đây ạ."
Thím Cao : "Không là mới khai giảng ?"
La Tiếu chuyện: "Cháu xin nghỉ học ở trường và tự học ở nhà."
Thím Cao cũng ít nhiều về chuyện của La Tiếu, cô lúc ở nông trường học qua những bài trong sách giáo khoa với những khác, cho nên bà cũng cảm thấy chuyện bình thường.
La Tiếu trong nhà, chào hỏi những mặt ở đó, Tống Kiều nhiệt tình : "La Tiếu, mau lên đây, ấm."
La Tiếu thói quen dép lên giường đất của nhà , vì thế : "Dạ cũng lạnh lắm, Bảo Trụ về đây ăn năm mới ạ?"
Tống Kiều : " Chị nữa, chị chỉ mới về đây ba ngày, đúng , cảm ơn em vì tặng cho chị hải sản nha."
La Tiếu : "Không gì ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-433.html.]
Nói cô đặt mấy thứ trong tay lên giường đất, :"Đây là đặc sản em mua từ thủ đô khi về, nếm thử chút ạ."
Thím Cao bước với dĩa bánh nếp nhân đậu, : "La Tiếu, đây là bánh nếp nhân đậu thím , cháu mau ăn thử , mới lấy khỏi nồi, ăn ngon lắm."
La Tiếu : "Dạ, cháu sẽ thử liền ạ, mà thím ơi chú ạ?"
Thím Cao : "Lát nữa ông sẽ về, mấy ngày hôm nhà họ Cao mượn cái thang, nhưng tới tận hôm nay vẫn đem trả , năm chia ruộng, đến nhà của thím thì rút thăm một con la. Lúc tạm thời để nó ở một phòng ở phía , mà phòng đó mái nhà dột ít, vốn định nhân mấy ngày vẫn còn bận, tu sửa một chút."
Thím Cao dứt lời tiếng , từ cửa sổ thấy Cao Giải Phóng đang khiêng thang trở về.
Thím Cao chạy nhanh ngoài giúp đỡ ông đặt cái thang xuống: "Ông , La Tiếu mới đến."
La Tiếu lúc cũng sân: "Dạ, đại đội trưởng mới về ạ."
Cao Giải Phóng : "Chú nghĩ cháu cũng nên trở về, ai cũng đều phân ruộng, còn cháu tại mảnh đất gần khu rừng đầy bụi gai ở chân núi?"
La Tiếu : "Đại đội trưởng , cháu trở về đây cũng chính vì chuyện chia ruộng, cháu vẫn giữ nguyên ý kiến, đem mảnh ruộng phân để đổi mảnh đất bụi gai đó, hoặc nếu trong thôn nhà hai mảnh ruộng cháu cũng thể cần, tất cả những mảnh ruộng của cháu cứ đổi giúp cháu thành mảnh đất bụi gai ạ."
Cao Giải Phóng khó hiểu hỏi: "La Tiếu, chú thể hỏi cháu vì dù như thế nào cháu cũng mảnh đất bụi gai ?"
La Tiếu suy nghĩ một lúc : "Dạ đại đội trưởng, cháu chỉ nghĩ như thôi, dù cháu cũng ở trong thôn, lúc trong thôn yêu thương và thu nhận cháu, trong lòng cháu vẫn luôn ơn . bây giờ con gái nhà họ Triệu trở về, chắc chắn sẽ hộ khẩu và nhận phần đất thuộc về cô , chuyện của cháu ai cũng , nhưng nếu chiếm đất ở trong thôn, chỉ sợ trong thôn sẽ ý kiến.
Việc cháu hộ khẩu trong thôn đúng là nên chia đất theo chính sách trong thôn đặt , nhưng mặt khác, cháu thật sự ở đây, giờ cháu cũng tìm cha ruột của còn chiếm đất của , thì thật sự chút đúng.
Giờ chỉ thể như , cháu chút chuyện gì đó cho thôn của , nhưng kế hoạch của cháu thể đạt trong một thời gian ngắn, cho nên mắt cháu một chút thành quả, để cho thấy."