Người nhà họ Chung chờ sẵn từ , khi kiểm tra, La Tiếu : "Điều chỉnh phương t.h.u.ố.c thêm một chút, đó cháu thêm một đơn d.ư.ợ.c thiện, dùng món ăn chữa bệnh cũng là một lựa chọn , dù t.h.u.ố.c cũng ba phần độc."
"Ngoài dừng châm cứu vài ngày, đợi khi điều chỉnh t.h.u.ố.c thang uống thêm một tuần nữa, bên cạnh đó d.ư.ợ.c thiện và t.h.u.ố.c xoa bóp chân phối hợp, đến khi thời tiết ấm lên lẽ sẽ thấy hiệu quả.
Xong việc, con trai lớn nhà họ Chung, Chung Chí Cường đưa cho La Tiếu một bao lì xì. La Tiếu từ chối mãi bèn cảm ơn nhận lấy, thầm nghĩ cứ coi như bọn họ đưa tiền khám bệnh cho cô .
Rời khỏi nhà họ Chung, La Tiếu nghĩ tương lai cô con đường , nhà họ Chung và nhà họ Cảnh cô chuẩn nhận tiền, một là kết một mối duyên phận , chuyện gì cũng thể trợ giúp.
Hai là vì cô kính trọng những lão tiền bối , coi như một chút tấm lòng của , hơn nữa đây chính là bảng hiệu sống, đợi bọn họ khỏe , nhất định sẽ thêm nhiều tìm đến cửa.
giá của t.h.u.ố.c cũng thể quá thấp, dù cũng là đồ , là giá trị ngàn vàng cũng quá đáng, một thời gian nữa bọn họ sẽ thấy hiệu quả.
Đương nhiên, cô cũng thể để bệnh nhân khỏe nhanh hơn một chút, nhưng cô cũng gây phiền phức cho , bây giờ chữa trị đủ nghịch thiên , nhanh hơn nữa thì .
Trong thư phòng của nhà họ Viên, Viên Duy Thành kể chuyện hôm nay xảy cơ thể cho ông cụ và cả, hai.
Viên Duy Thành vẻ mặt tưởng tượng nổi của cả, hai, mà ông cụ chỉ bình tĩnh đó ba em bọn họ, thầm nghĩ chẳng lẽ ông cụ nhà từ .
Ông cụ Viên : "Chuyện các con là , y thuật của Tiếu Tiếu vốn giỏi, chỉ là cơ hội thể hiện mà thôi, kỹ năng châm cứu của con bé là chân truyền từ chỗ ông cụ Dương. Hơn nữa con bé Tiếu Tiếu chắc chắn là kỳ ngộ, khả năng châm cứu của nó hiện giờ e là ai sánh bằng, tuổi tác còn nhỏ nhưng bản lĩnh nhỏ, nếu các con cho rằng ngày nào con bé cũng đến nhà họ Chung là vì cái gì?"
Viên Duy Chu : "Ba, ý của ba là chân của bác Chung cũng là do Tiếu Tiếu chữa trị?"
Ông cụ Viên gật đầu: "Sở dĩ đây là vì e sợ sẽ rước thêm phiền phức cần thiết cho Tiếu Tiếu, dù chữa trị cũng cần quá trình, trong đại viện đông phức tạp, ba Tiếu Tiếu là tự lượng sức."
"Tiếu Tiếu là một đứa trẻ nhớ ơn, hôm nay nó là vì coi chúng là ngoài, ba em các con bảo vệ nó thật . Người trong đại viện đều cảm thấy Tiếu Tiếu may mắn, nhà họ Viên chúng nhận con nuôi, nhưng một khi y thuật của Tiếu Tiếu tiết lộ ngoài, các con hiểu rằng e là nhà họ Viên của chúng nhờ tiếng thơm của Tiếu Tiếu."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-417.html.]
Ba em hiểu ý của ông cụ Viên, bên ngoài La Tiếu với cao nhà họ Viên, nhưng tình hình thực tế hiện giờ e là nhà họ Viên với cao Tiếu Tiếu. Tuy rằng bọn họ thật lòng yêu thương Tiếu Tiếu, nhưng sự thật quả giống như lời ông cụ Viên , bọn họ đều hiểu.
Vì mấy đứa cháu cũng gọi trong phòng, lúc trong lòng bọn họ cũng chỉ một suy nghĩ chính là bảo vệ hai em gái thật , đây là trách nhiệm của bọn họ.
Đợi đến khi La Tiếu và Viên Gia Ninh trở nhà họ Viên, cũng lúng túng nữa, Viên Gia Huy đúng lúc quần áo xuống: "Tiếu Tiếu, cả chuẩn xong ."
La Tiếu thầm nghĩ của chi thứ hai ăn cơm xong còn về Gia Chúc viện của bộ đội, nên tiếp theo chính là Viên Gia Vĩ của chi thứ hai, cô bảo cha nuôi chuẩn .
Đợi ba xong, Chương Thục Lan ngăn La Tiếu , kiên quyết kéo cô đến phòng khách, chút đau lòng : "Hôm nay đến đây thôi, dù vài ngày nữa con vẫn còn đến, mỗi ngày đ.ấ.m bóp cho một, hai là , đừng để mệt."
Tống Hội Trân cũng theo: "Mẹ cháu sai, những còn đều thuận tiện, Gia Nghĩa và Gia Hưng dù cũng học, thời gian, hẹn ngày là thể đến. Sức khỏe là quan trọng, cũng thiếu mấy ngày ."
La Tiếu đáp: "Vâng, lời ."
Anh năm Viên Gia Hưng rửa xong hoa quả bưng đến: "Tiếu Tiếu mệt , ăn chút hoa quả ."
Anh tư Viên Gia Nghĩa cũng rót một cốc nước đường đến: "Tiếu Tiếu, nước nóng, để nguội cốc cho em ."
Viên Gia Ninh đến gần , cầm một đĩa hoa quả khô: "Tiếu Tiếu, tối nay em ở đây ?"