Thời gian gần hết, La Tiếu xuất hiện ở địa điểm thỏa thuận, Kim Bưu cũng đến nơi, thấy La Tiếu tới: "Chị gái, đồ ?"
La Tiếu : "Anh Kim sai đến canh giữ ở đây ? Bọn họ với rằng ai tới giao hàng ?"
Vẻ mặt của Kim Bưu đột ngột đổi, và hỏi phía : "Xảy chuyện gì?"
Người đàn ông gây sự, vội giải thích: "Không ý gì khác, chỉ cử một vài em qua để lợi dụng".
La Tiếu thêm nữa, cô chỉ : "Đi theo ."
Sắc mặt Kim Bưu vô cùng khó chịu, em lừa, chỉ là bây giờ thể phát cơn giận mặt khác.
Đi cùng La Tiếu đến mười phút, khi bọn họ đến nơi, La Tiếu : "Mọi đợi ở đây ."
La Tiếu sân một , cô lấy ít chuẩn sẵn đó , ngoại trừ cà chua và trứng để trong sọt đan bằng cành liễu , thì đậu đũa, dưa chuột, ớt xanh, ớt và cà tím đóng gói trong bao tải, các loại rau xanh khác đều buộc thành bó.
Đợi cô bày xong, lúc mới bảo một Kim Bưu bước .
Kim Bưu cũng hành động hào phóng cho choáng váng, ngờ cô gái chuẩn nhiều rau xanh như , mấy câu đầy hứng thú còn rõ ràng: "Tất, tất cả cái đều là rau, chị gái, chị là chị ruột của em, lúc còn giúp em nhiều."
Chẳng trách cô em bảo xe ngựa đến, nếu thì chứa nổi, còn cho rằng đám đàn bà chỉ mạnh miệng, nhưng nghĩ tới quả thật khoác lác, mà là coi thường .
, chỉ cần đồ là , đêm nay sẽ thu dọn thứ, gửi thẳng từ đây sẽ an hơn.
La Tiếu : "Nhiều , ăn cũng chẳng , , còn cướp cơ."
Kim Bưu : "Đừng, đừng, đừng, chị gái, chúng hãy giữ mối quan hệ thật , về chuyện gì cứ , chỉ cần thể giúp , Bưu nhất định sẽ giúp mà đến hai lời."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-377.html.]
Giá cả thỏa thuận , cân tính giá xong, đừng thấy chỉ là một ít rau, nhưng nó là hàng hiếm trong mùa đông đấy, hơn nữa Tết Nguyên Đán sắp đến , cần lo lắng về việc bán mặt hàng nữa.
Kim Bưu rằng đây là điều mà bình thường thể , và cũng thể đắc tội, hôm nay trở về sẽ xử lý hết những hành động tự tiện , đây là phá hủy quy tắc của Kim Bưu , chỉ sợ là ăn cây táo rào cây sung.
Kim Bưu ho nhẹ một tiếng : "Chị cả, xin vì chuyện hôm nay, trở về sẽ dọn sạch rác rưởi , Kim Bưu nuôi kẻ ăn cây táo, rào cây sung."
La Tiếu : " Bưu là tiếng tăm lừng lẫy ở chợ đen, thể là hiểu quy tắc ."
Ngay lúc Kim Bưu vẫy tay, ngoài thu xếp và xe để , Kim Bưu tiếp: "Chị cả, nếu hàng hóa , nhất định tìm Bưu đó, chắc chắn sẽ cho cô một giá cả hợp lý."
Sau đó bắt đầu tính toán, vì quá nhiều trứng nên thể đếm từng quả một , cuối cùng tính 70 xu một cân, giá quả thực thấp.
Khi cô nhận tiền và kiểm tra nó, vấn đề gì, La Tiếu : "Vậy đây."
Nói xong, La Tiếu bước ngoài, cô sợ ông nội, bà nội, cả và hai sẽ lo lắng, nhưng cô cũng an là hết, vì khi khỏi sân về phía một con đường đường về nhà.
Rồi khi lòng vòng vài vòng mới tìm một chỗ khuất để gian, quần áo lúc , khỏi gian, lúc mới lên xe đạp và về một con đường khác.
Đừng coi thường những đồ nhé, mùa hè đắt nhất cũng chỉ hơn 1 xu 1 cân, bây giờ tính 3 xu 5: Tuy nhiên, trong chỗ rau cải trắng, củ cải, khoai tây, những thứ đều để dự trữ cho mùa đông.
Vào mùa hè, thì tích trữ rau trong gian, năm nay bán bộ rau với trứng gà, bán 2100 đồng.
Vẫn còn một quãng đường dài để đến con phố, vì La Tiếu bỏ xe đạp và xách một túi hoa quả về nhà.
Quả nhiên thấy bóng dáng của ông nội ở ngã tư, cố gắng kìm nén cảm xúc của , nhưng đôi mắt vẫn đỏ hoe: "Ông nội, trời lạnh như ông chờ ở bên ngoài bao lâu ?"
La Đạo Nhân quả thực ngoài lâu, nhưng ông vẫn : "Vừa mới lâu."
La Tiếu nắm lấy cánh tay của ông nội và : "Ông nội, ông là cháu một ít võ thuật mà, đừng lo lắng cho cháu, nếu ông lạnh cóng thì ?"