La Tiếu : "Chào cô, tìm đồng chí Lục Nghị Thần."
Nữ đồng chí bên : "Xin hỏi cô họ gì?"
La Tiếu đáp: " họ La."
Nữ đồng chí bên gọi: "Công an Lục, điện thoại, một vị đồng chí họ La tìm ."
Một lát , Lục Nghị Thần đến điện thoại, trong ống truyền đến âm thanh trầm thấp: "Alo, ai ?"
La Tiếu thấy giọng của Lục Nghị Thần: "Anh Lục, là , La Tiếu."
Lục Nghị Thần buột miệng đáp: "Tiếu Tiếu, em ở bên đó ?"
La Tiếu gật đầu, nhưng nghĩ rằng ở bên đó thấy, liền : "Rất , hoa lan của thế nào ? Thạch Đầu khỏe ?"
Lục Nghị Thần chút ghen tị: "Sao em hỏi sống ?"
La Tiếu bật : "Không đang điện thoại ? Sao còn hỏi sống chứ?"
Lục Nghị Thần lẩm bẩm: "Em cố ý đúng ? Thật là lương tâm."
cho dù lương tâm, mỗi ngày lúc qua nhà cô cho gà ăn đều sẽ nhớ đến cô, mỗi lúc đến nhà ăn lấy cơm cũng sẽ nhớ đến cô, về nhà thấy hai chậu hoa lan cũng sẽ nhớ đến cô. cô nhóc tim phổi một câu như .
Lục Nghị Thần chút tức giận: "Hoa lan , Thạch Đầu cũng khỏe, mấy con gà của em cũng khỏe vô cùng."
La Tiếu : "Vậy thứ mà chuẩn cho thấy ?"
Lục Nghị Thần La Tiếu hỏi đến kem dưỡng da , cố ý hỏi: "Thứ gì?"
La Tiếu hỏi : "Anh thấy ? Đặt ngay bên cạnh hoa lan mà?"
Vì khi vài ngày cô đưa phần của Thạch Đầu cho , còn về Lục Nghị Thần, cô sợ là tặng ngay mặt thì sẽ từ chối nên mới đặt bên cạnh hoa lan, vì đàn ông ở thời đại phần lớn đều dùng thứ đó.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-356.html.]
La Tiếu cảm thấy nhớ nhầm, hoặc là do lúc lấy hoa chú ý, nên : "Không gì. , chỗ thịt muối trong bếp đó hai đừng quên sang lấy một ít nhé."
Trong đầu Lục Nghị Thần nghĩ, em thể hỏi thêm một câu nữa ? là giống như một con rùa, rúc mai .
Sau đó hai thêm vài câu, lúc La Tiếu chuẩn cúp điện thoại, Lục Nghị Thần mới lên tiếng: "Thứ bậc cửa sổ đó thấy , dùng , cảm ơn em."
La Tiếu liền nở nụ : "Dùng là , nếu dùng hết cho ."
Gương mặt Lục Nghị Thần cũng lộ ý , nhẹ giọng : "Được, chăm sóc bản thật ."
Sau đó mới cúp điện thoại, mấy công an bên cạnh bộ dạng của Lục Nghị Thần, khỏi hóng hớt, nhưng ánh mắt của Lục Nghị Thần dập tắt.
La Tiếu đến Bắc Y hoặc Bắc Ngoại xem căn nhà nào phù hợp . loanh quanh nửa ngày cũng hỏi tin tức hữu dụng gì, coi như dạo nửa ngày .
Thấy thời gian còn sớm nữa, cô tìm một tiệm cơm quốc doanh gọi một bát mì để ăn. Trong lòng thầm nghĩ khi ăn xong sẽ thêm một lát nữa, nếu thực sự tìm thì chỉ đành lên tiếng nhờ ông cụ Viên hỏi thăm.
Một bên khác: "Ông chủ, cô gái nửa đường thì xuống xe, đầu tiên là đến bưu cục gọi hai cuộc điện thoại, đó một đến khu vực phụ cận đại học Bắc Kinh dạo, trông vẻ mua nhà."
Người nọ đang ghế tử đàn, ngón tay nhẹ nhàng gõ lên tay vịn, một lúc mới lên tiếng: "Vậy thì giúp cô một chút, đừng để cô sơ hở."
Người mới báo cáo trả lời: "Vâng thưa ông chủ, sẽ ngay."
Buổi chiều, La Tiếu loanh quanh vài vòng nữa, thầm nghĩ là thôi bỏ . Lúc ngang quan một nhóm cao tuổi thì thấy bọn họ : "Căn nhà mảnh sân nhỏ, nhưng đổ nát quá , bán giá cao như , ai mua chứ?"
"Cũng thể như , căn nhà đó của đều dùng chất liệu để xây nên, chẳng qua là những thứ như cửa sổ mấy từng ở đó bảo quản cẩn thận, nên trông rách nát. Nếu như tìm đến dọn dẹp thì căn nhà vẫn , kém gì những nhà khác, trách thì trách những đó, ở suốt mấy năm mà chỉ phá hoại căn nhà."
"Tuy là như , nhưng giá đưa quả thực thấp, mở miệng là lấy mười nghìn tệ của khác, đầu năm nay nhà ai là đưa tiền lớn như ngay lập tức chứ? Hơn nữa nếu mua căn nhà , chỉ riêng việc sửa chữa ít tiền , thấy nếu hạ giá thì e là bán ."