Một tay Lục Nghị Thần cầm ly tráng men, một tay cầm túi giấy dầu, : "Hôm nay cô thi, thừa dịp còn nóng ăn , sớm đến trường học."
Chờ La Tiếu thấy rõ đồ ăn sáng Lục Nghị Thần dọn , thiếu chút nữa bật : "Anh còn tin cái ?"
Vẻ mặt Lục Nghị Thần chút tự nhiên, cố ý giả bộ hiểu : "Tin cái gì? Còn nhanh ăn ."
La Tiếu nhận lấy sữa đậu nành, : "Thật sự ăn hết hai cái trứng gà ?"
Lục Nghị Thần nghiêm trang : "Thi là chuyện mệt não ? Ăn nhiều bồi bổ một chút." Nói xong còn họ nhẹ một tiếng.
La Tiếu ăn .
Lục Nghị Thần : "Đừng nữa, nhanh ăn ."
Nhìn một cái bánh tiêu, hai quả trứng gà bày bàn, cô nhớ tới bận rộn thường xuyên ở nhà đời , lúc cô còn nhỏ cũng chuyện như . Lúc trong lòng cô dâng lên một trận chua xót!
Lúc La Tiếu đến phòng học, các bạn cùng lớp tới ít, Tiêu Nhã : "La Tiếu, xem hết vở ghi của lớp trưởng và ủy viên học tập ."
La Tiếu gật đầu : "Ghi chi tiết, yên tâm, tớ xem , tớ vẫn luôn tự học và ôn tập."
Ba ngày thi trôi qua nhanh, La Tiếu ý định tết trở về thôn Thanh Sơn, nghĩ chờ thành tích , nhận tiền nhuận bút bên tòa soạn gửi đến thì sẽ trở về thủ đô.
Mấy ngày nhà họ Viên và nhà họ La gọi điện thoại đến chỗ của Lục Nghị Thần, cô trở về thủ đô sớm một chút, dù cũng bận chuyện gì khác, nên cô đồng ý .
Ngày thứ hai khi thi xong, khéo đụng Khúc Mai Mai ở đường, chính là chị của Khúc Lệ Lệ ở cục quản lý bất động sản, thím nhiệt tình, kéo La Tiếu chuyện một hồi, cho La Tiếu chống đỡ .
Nói chuyện một hồi lâu, La Tiếu cảm thấy thế giới thật nhỏ, chồng của Khúc Mai Mai, Giang Đông Lễ và Giang Đông Lâm cha của Giang San là em họ bên nội, thật sự là trùng hợp.
Trước đó Khúc Lệ Lệ cũng quan hệ với với Giang San, bây giờ Khúc Mai Mai , mới bọn họ còn tầng quan hệ .
Gần đây Giang Đông Lâm cha của Giang San hình như gặp xui xẻo, chỗ nông thôn mà Giang Đông Lâm giám sát cơ bản, xảy tai nạn, ông cũng thương trong t.a.i n.ạ.n ở đó.
Cấp phái chuyên gia kiểm tra, nguyên nhân là việc đúng với quy trình thi công, bảo vệ, may mắn nào c.h.ế.t, cũng tạo tổn hại lớn đối với trang thiết .
bên trong t.a.i n.ạ.n , Giang Đông Lâm là giám sát hạng mục , nhất định truy cứu trách nhiệm, cho nên dù đuổi cũng chỉ thể ở đơn vị đợi về hữu, sợ rằng khó để đông sơn tái khởi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-326.html.]
Đoán chừng Khúc Mai Mai chuyện vui xảy giữa cô và nhà Giang San, : "Cháu xem cũng gần đến tết , xảy chuyện như chứ."
La Tiếu chỉ đành một câu: "Ai ."
trong lòng cô nghĩ, sợ rằng gần đây vận may của Giang Đông Lâm , cũng cần khác tay, tự ngã .
Khúc Mai Mai để cho La Tiếu nhà chơi một lát, nhà một chút, La Tiếu thật sự khó từ chối sự nhiệt tình , chỉ đành theo một chuyến.
Khúc Mai Mai chuyện: "Lúc , thím đến nhà cháu nhiều , cũng gặp cháu."
La Tiếu mỉm : "Vâng, lúc việc bận, xa một chuyến."
Giang Đông Lễ thấy La Tiếu lưng vợ của , nửa ngày, vỗ ót một cái, chỉ La Tiếu : "Là cô gái giúp niềm vui ngày đó."
Khúc Mai Mai : "Ông già , tên là La Tiếu."
Giang Đông Lễ : " đúng đúng, La Tiếu, nhanh đến , ngày đó thật sự cảm ơn cháu."
La Tiếu : "Không cần cảm ơn ạ, đó chỉ là đúng lúc gặp mà thôi."
Giang Đông Lễ : "Lời là đúng , đó vợ chồng chú bệnh viện, bác sĩ ở bệnh viện cũng khen phương pháp của cháu, cho chú ít trở nặng hơn."
Ba xuống chuyện, lúc mới Giang Đông Lễ việc trong xưởng thuốc, còn là quản lý nhân sự, đó La Tiếu còn họ hàng việc trong xưởng thuốc.
Ngồi chơi một lát Khúc Mai Mai mời La Tiếu ở ăn cơm, La Tiếu khéo léo từ chối, là buổi trưa còn ở nhà chờ cơm, lúc gần Giang Đông Lễ mấy câu với La Tiếu, La Tiếu liên tục cảm ơn.
Thì năm nay xưởng t.h.u.ố.c danh sách nhân viên chuyển chính thức, tay mỗi cán bộ cấp cao đều vị trí trong danh sách đó, bây giờ nhà họ Giang dùng đến vị trí đó, lúc nãy La Tiếu họ hàng việc ở xưởng thuốc, nên Giang Đông Lâm liền đưa nó cho cô.