Trương Siêu lạnh mặt : "Nói bậy bạ gì đó, việc thể thật , đừng là La Tiếu mới nhận thức về nhà họ La, mà nhà họ La đây từng đề cập đến chuyện định hôn ước từ nhỏ, chắc chắn chỉ đang đùa, bây giờ đều là thời đại gì còn để ý tới nữa."
Trương Hiểu : "Hừm, nữa, thật sự vui."
La Tiếu và những khác trở về làng sớm, bữa sáng, La Tiếu yêu cầu Thạch Đầu bài tập ở nhà, còn cô sẽ bánh ngọt đưa tới cho bác sĩ Cao, bởi vì chỉ qua cây cầu.
Bác sĩ Cao đang dọn dẹp ở cửa thì La Tiếu tới: "Bác sĩ Cao, ông đang bận ."
Bác sĩ Cao dậy, thấy La Tiếu mỉm : "Đã về ."
La Tiếu đưa chiếc bánh ngọt tay cô qua: "Ừm, đây là bánh ngọt tự , nó giống như bánh trung thu, đó chỉ là loại khuôn bình thường dùng thôi. mang đến cho ông ăn thử."
Bác sĩ Cao : "Ông già lộc ăn , cảm ơn, đúng mấy ngày hôm chú ba Tam Phong của lên núi lấy ít mật rừng, cho cô một ít mang về uống ."
La Tiếu : "Bác sĩ Cao ông để uống , ông cũng cần khách sáo với , ở trong núi gặp một tổ ong lấy ít, sẽ dối với ông."
Bác sĩ Cao nghĩ rằng La Tiếu đang dối: "Được , sẽ chia cho cô nữa, con gái uống nhiều mật ong một chút sẽ ."
La Tiếu : "Nhớ nhé, ông đang bận thăm bà nội Lâm một lát."
Bác sĩ Cao La Tiếu xa: "Thật là đứa trẻ ngoan, ài!"
La Tiếu đến đầu thôn nhà họ Lâm, tình hình là trong sân bà nội Lâm nấu cơm xong, thể là nhà chăm sóc ông cụ cơm vẫn để bếp trong sân.
Vừa định gọi ai đó, thì thấy cháo bếp trong veo như nước, bánh bột ngô căn bản nhiều rau ít thịt, La Tiếu cảm thấy trong lòng khó chịu.
Dù cũng con trai, con trai nhưng vẫn còn hai đứa con gái cuộc sống trôi qua vẫn khó khăn, lẽ bọn họ cũng gặp khó khăn nhưng hai miệng ăn gìa ở trong thôn cũng trở về xem thật sự là thể hiểu .
La Tiếu âm thầm lùi ngoài, tìm một nơi an , từ trong gian lấy hai mươi ký bột ngô, còn lấy hai con cá khô học từ , cộng thêm mấy cái bánh hôm nay cô mang qua.
Cuối cùng còn chuẩn thêm 20 tệ, cô nếu cho nhiều quá thì bà nội Lâm sẽ nhận vì lúc mới trở trong sân nữa: "Bà nội Lâm ở nhà ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-303.html.]
Bà Lâm giúp ông cụ ngoài đang chuẩn ngoài ăn cơm thì chợt ở ngoài sân gọi bà: "Ở đây, ở đây, đợi một lát."
Bà Lâm , thấy La Tiếu : "Là La Tiếu , ngày mai là chủ nhật?"
La Tiếu : "Dạ, ngày mai cháu nghỉ ngơi, cháu trở về thu dọn đất phần trăm xong sẽ thăm hai , ông nội Lâm hồi phục thế nào ?"
Bà Lâm : "Không , đỡ thể ngoài một lát."
La Tiếu đặt đồ xuống, lên giúp đưa qua.
Khi bà Lâm thấy những thứ bếp, bà với vẻ bối rối: "La Tiếu, cái , cái , cháu mang theo thứ ?"
La Tiếu đỡ ông nội Lâm xuống và : "Bà nội Lâm, bây giờ là ông nội Lâm cần ăn đồ ăn để phục hồi sức khỏe, bà cũng đừng từ chối cháu, điều trong khả năng của cháu, vì đừng khách sáo với cháu.
Ngày mai cháu thu hoạch khoai tây và khoai lang sẽ mang tặng cho hai một ít, năm nay đất phần trăm của cháu trồng khoai tây và khoai lang thu hoạch bội thu, cháu một cũng ăn hết nhiều ném thì tiếc lắm.
Khi bà Lâm thấy lời của La Tiếu mắt chợt đỏ lên, trong lòng thầm nghĩ ai mà ăn hết lương thực, đây rõ ràng là La Tiếu lấy cớ trợ cấp cho bọn họ.
Nghĩ đến hai cô con gái của , bà Lâm thở dài ông lão đang thất thần: "Ngày mai, bà sẽ giúp cháu, cháu từ chối, chúng thực sự phiền cháu quá nhiều ."
La Tiếu : "Đừng như , nhiều lúc ai mà chẳng cần khác giúp đỡ, cháu tự đồ ăn ở đấy mang một ít đến đây cho hai nếm thử, bà và ông nội Lâm nhanh ăn cơm , nếu lát nữa sẽ lạnh đấy."
Bà Lâm : "Không nữa ?"