Ông cụ Viên cũng giành công, : "Chủ yếu vẫn do tiểu nha đầu tư chất , thật dám kể công."
Lần La Tiếu ở trong đại viện trở nên vô cùng nổi tiếng, tiến lên hỏi: "Cô gái, bao giờ lớn , nghĩ tới sẽ bộ đội ?"
La Tiếu : "Bây giờ cháu còn đến trường học, tạm thời suy nghĩ tới, chỉ thi đại học thật ."
La Tiếu nhớ đến đời học thiết kế, đời sẽ báo danh khoa y, đăng ký bắc ngoại, thật nghĩ tới chuyện tiến bộ đội.
Ông cụ Viên đuổi hết đang bên ngoài, mới hướng về mấy đứa cháu đang trong sân : "Thế nào, lão già cũng thổi phồng , mấy đứa còn tin, phục ."
Mấy cháu liền vội vàng gật đầu, Viên Gia Minh : "Ông, cháu sợ trong bộ đội chỉ Bạt Tiêm mới thể đ.á.n.h một trận với La Tiếu, chỉ mới thể đ.á.n.h thắng La Tiếu."
Ông cụ Viên ha hả gật đầu, về phía La Tiếu : "Thật ngờ cháu còn nhỏ mà tiến bộ tệ, xem tư chất của cháu so với tưởng tượng ông còn hảo hơn."
Sau đó : "Đánh một hồi đầy mồ hôi, cháu tranh thủ tắm một chút ."
Cảnh Vệ Viên lưng : "Tiểu Trương, nhanh mua cho cô một bộ quần áo , để tý nữa cô ."
La Tiếu : "Ông ơi, cần , trong túi cháu mang theo đồ, xíu nữa cái ạ."
Vào trong nhà, La Tiếu đem nấm thịt bầm cắt sẵn từ trong túi : : "Ông, đây là nấm thịt bầm cháu , mang tới cho ông ăn thử, nếu như thích thì cháu thể nữa...gửi cho ."
Ông cụ Viên : "Lão già đây thế nhưng lộc ăn."
La Tiếu cầm quần áo theo thím Trần đến phòng rửa mặt, thím Trần dẫn La Tiếu đến một phòng khá quen thuộc để rửa mặt, cô vẫn còn mùi dầu ăn.
Trở phòng bếp thấy con gái đang ở đó giúp thím nhặt rau, chút vui mừng : "Ti Ti, là , thời gian tới, con chơi với , ngày mai trở về trường học ."
Ngải Ti Ti hiệu ngừng : "Mẹ, cô gái là ai?"
Thím Trần trả lời: "Đây là cháu gái mà ông thủ trưởng ở nông trường mới nhận gần đây, tự dạy quyền cước cho, ngày quốc khánh nghỉ nên sang đây thăm ông thủ trưởng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-289.html.]
Ngải Ti Ti : "Thấy trong nhà họ Viên đều thích cô ."
Thím Trần cắt rau, : " Nhà họ Viên gia vốn ít cháu gái, hai dòng cộng cũng chỉ một Gia Ninh, giờ nhiều thêm một cháu gái nên đương nhiên bọn họ nguyện ý.
Hơn nữa cô gái mỗi đến đều sẽ chút đồ, cho ông thủ trưởng vài món ăn, khoan ăn ngon , ông thủ trưởng mấy ngày nay đến ăn vô cùng vui vẻ."
Ngải Ti Ti cắt rau hầu như cắt thành dập nát, n.g.ự.c cảm thấy khó chịu, bản chủ nhật và ngày nghỉ đều ở trong nhà , nhưng bọn họ vĩnh viễn luôn đối khách sáo với .
Đặc biệt là Gia Ninh, bất luận chính lấy lòng như thế nào nữa đều vô dụng, ở mặt lớn cô còn cố kỵ một chút, thẳng là cô thèm che giấu cảm xúc chán ghét đối với .
hôm nay Gia Ninh thấy La Tiếu như mới gặp quên, thật là cho tâm khác thật khó chịu.
Thím Trần nghiêng đầu liền thấy hành động của con gái, đầu tiên là ngạc nhiên, như nghĩ tới điều gì, vỗ bả vai cô một chút: "Ti Ti, rau đều sắp con cho dập nát.
Chúng cuộc sống bây giờ dễ dàng, nếu ông thủ trưởng nể mặt cha con mới cho chúng phần công việc , hai con chúng cũng sống c.h.ế.t , chúng nên thấy đủ, tích phúc cho bản .
Mẹ tâm tư của con, thế nhưng một thứ chúng cứ với cao là thể tới, con chuyện cũng sẽ khiến khó xử, sợ đến lúc đó chúng còn còn nơi ở.
Kể từ khi bà dọn ngoài, mợ con mới cho chúng sắc mặt , bà con bên thì cần , ngoại trừ nuôi cụ Tiền sợ là đến chúng cũng chẳng nhớ đến.
Hiện tại những ngày lành mà con đang sống như do trộm đến, cho nên Ti Ti, con nên quý trọng, học cho thật giỏi, tương lai sẽ ông thủ trưởng phân cho công việc , đến lúc đó cũng thể yên tâm."
Ngải Ti Ti những lời mà , trong lòng cảm thấy bình tĩnh nổi, nhưng vẫn : "Con , ."