Đợi đến khi ăn cơm, dọn dẹp xong xuôi khóa cửa cẩn thận xong mới đến công xã. Lúc Lục Nghị Thần mới nhớ hôm nay cũng sớm, xe đạp của chở nhiều như , nếu như dựa theo thời gian bình thường thì sẽ muộn mất.
Chỉ là khi bọn họ từ đường mòn xuống thì thấy Triệu Giai Ngưng đang ngoài cửa thôn. La Tiếu xen chuyện giữa bọn, vì với Thạch Đầu và Lục Nghị Thần: "Chúng ."
Vừa lên yên xe đạp Lục Nghị Thần, nhưng Triệu Giai Ngưng vòng của hai em nhà họ La đến chỗ La Tiếu: "Cô đợi một chút, vài câu với cô."
La Tiếu nghiêng đầu với Lục Nghị Thần: "Đi thôi, gì để với cô ."
Triệu Giai Ngưng thấy La Tiếu để ý đến , chút tức giận : "Đừng tưởng rằng cô theo bọn họ về thủ đô là thể hòa nhập cuộc sống ở đó, dù trong Gia Chúc viện cũng sẽ cảm thấy dáng vẻ quê kệch của cô giống nông thôn."
La Tiếu chút buồn : "Đầu óc cô vấn đề nghĩa là đầu óc khác cũng vấn đề. Sau như thế nào thì cũng là chuyện của riêng , cần cô đến dạy dỗ , cô vẫn nên suy nghĩ cho kỹ xem sẽ sống ở nông thôn như thế nào ."
Lục Nghị Thần đạp xe nhanh, bao lâu khỏi cửa thôn. Triệu Giai Ngưng bóng lưng xa của La Tiếu, ánh mắt chứa đấy thù hận.
Quay hai em nhà họ La, ánh mắt thù hận đó lập tức thu : "Anh ba, tư, những điều em đều là sự thật, em chỉ nhắc nhở cô một chút, ý gì khác."
Vốn dĩ hai em họ còn chút đồng tình với cô , nhưng khi cô những câu đó thì cũng tiêu tan hết. La Tư Viễn : "Sau đừng gọi chúng là nữa, đó là do cô trộm về ."
Nói xong xoay rời .
Triệu Giai Ngưng : "Những thứ em mang về đây hôm qua đều cháy cả , các để cho em ít tiền nữa ."
La Tư Ngôn , trong lòng lạnh, dáng vẻ đương nhiên của cô , tưởng vẫn còn là đại tiểu thư nhà họ La ?
Nhớ lúc sáng nay hai để ít tiền cho La Tiếu nhưng La Tiếu nhận lấy một đồng nào, là cô thể tự nuôi lấy bản , hai em họ còn cách nào, chỉ đành cất tiền .
La Tư Ngôn Triệu Giai Ngưng đầy chán ghét: "Cô lấy phận gì để đòi tiền chúng ?"
Triệu Giai Ngưng sửng sốt một lúc, đó : "Chúng sống chung với mười mấy năm, em gọi các là trai suốt mười mấy năm, bây giờ em t.h.ả.m như , các cũng chút đồng cảm nào ?"
La Tư Viễn hừ nhẹ: "Đừng quên lúc cô những gì, bây giờ còn bảo chúng đồng cảm, muộn ."
Nói xong hai em họ bước nhanh rời khỏi thôn, Triệu Giai Ngưng đúng là hề hổ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-270.html.]
Mọi hành động của Triệu Giai Ngưng đúng lúc một phụ nữ thích buôn chuyện đang việc mảnh ruộng ngoài sườn núi thấy , đến nửa giờ, chuyện truyền khắp thôn Thanh Sơn.
Mọi đều con gái thứ sáu nhà họ Triệu đúng là hổ, nếu như chút mặt mũi thì với La Tiếu những điều , cũng sẽ mở miệng đòi tiền hai em nhà họ La.
Hai em La Tư Ngôn cũng xin nghỉ nhiều ngày, vì cũng ở Cát Thị lâu. Buổi trưa ăn cơm xong, đến chiều lập tức mua vé về thủ đô.
Lúc sắp , bọn họ để điện thoại nhà và đơn vị cho La Tiếu, dặn dặn rằng nếu chuyện gì thì nhất định gọi điện cho bọn họ, đó mới lưu luyến thôi mang theo thịt xào nấm tương và dưa leo ở sân của La Tiếu rời .
Sau khi hai em họ về thủ đô, mấy nhà bọn họ tụ tập với , rõ ý của La Tiếu. Biết kỳ nghỉ quốc khánh La Tiếu đến đây, đều chút kích động, vẻ mặt Ninh Tuyết Linh cũng tràn đầy mong đợi.
cuối cùng bà vẫn hỏi một câu: "Giai Ngưng ở bên đó ?"
Bầu khí vốn đang vì câu của bà mà lạnh xuống, Ninh Tuyết Linh vội vàng thêm: "Mẹ chỉ thuận miệng hỏi một chút thôi, xen việc của con bé, dù con bé cũng do một tay nuôi lớn."
La Tư Viễn : "Rất . Hôm qua lúc chúng con rời còn mở miệng đòi tiền chúng con, nhưng con và ba cho."
Mọi thì sắc mặt trở nên khó coi, Triệu Giai Ngưng thật quá đáng, đồ đạc trong phòng cô chuyển cả , tiền riêng của cô cũng mấy trăm tệ, e là còn nhiều hơn cả tiền gửi ngân hàng của những nhà bình thường, thật đúng là quá tham lam.
La Tư Viễn cố ý chuyện đồ của Triệu Giai Ngưng đốt sạch, dù cô quả thực mang đồ từ nhà họ La , điều đều thấy.
Ninh Lăng Ngữ : "Lần cô còn khoe khoang với em rằng tiền tiêu vặt của cô nhiều hơn em, còn cô để dành hơn ba trăm tệ, bây giờ còn hổ mà đòi tiền."
Mọi trong phòng đều lên án Triệu Giai Ngưng, đợi đến khi các nữ quyến đều bếp chuẩn thức ăn, ông cụ La đưa thư phòng, đợi khi ai nấy đều chỗ của , ông hỏi: "Hạo Thiên, con định xử lý nhà họ Triệu của thôn Thanh Sơn và nhà họ La của Cát Thị như thế nào?"
La Hạo Thiên đáp: "Mấy ngày nay con cho điều tra chuyện của Tiếu Tiếu , hai nhà quả thực thứ lành gì, vì con tuyệt đối sẽ nương tay."