Triệu Phổ Lâm ở trong gió, gần đây chuyện đều thuận lợi, ông thật sự c.h.ế.t ngay tại chỗ.
Đại đội trưởng với những đang xem náo nhiệt: "Đã xong , thời gian cũng còn sớm, ngày mai còn việc nữa."
Sau khi đám giải tán , Triệu Giai Ngưng hét mặt nhà họ Triệu: " hận các , một đám hổ."
Triệu Tiểu Hạnh lạnh một tiếng: "Còn cô nghĩ là ai, cô cũng sợ trở về quê sẽ chịu đói nên cướp đoạt đồ của nhà họ La, bọn họ đúng là nuôi một kẻ vô ơn bạc nghĩa. Ở ngoài thấy nhà họ La đó thương cô bao nhiêu, còn bảo hai trai đưa cô trở về đây, đoán đến đây chỉ vì gặp La Tiếu, nếu thật sự để tâm tới cô sẽ mau ném cô ở đây câu nào nữa mà rời .
Cô ở mặt chúng kiêu ngạo cái gì, điều cũng chỉ là mà nhà họ La cần nữa, đuổi cô trở về thôn quê, cô còn tưởng là công chúa của nhà họ La nữa , cô giờ cũng giống như chúng đều là con vịt ở nông thôn."
Triệu Giai Ngưng quát: " ngày hôm nay còn do các hại , các còn mặt mũi lời ."
Triệu Tiểu Hạnh cũng dễ trêu chọc: "Người tư cách lời nhất chính là cô, nếu cô cuộc sống thì chúng hiện tại cũng sẽ giống như , cô chính là chổi mà."
Triệu Giai Ngưng những lý lẽ , rõ ràng do các cô cướp đồ mới xảy chuyện đêm nay, mà còn phản công, thật sự là quá buồn , cũng cho phép uất ức.
Cô nước mắt lưng tròng Triệu Phổ Lâm : "Ông cũng nghĩ như đúng ?"
Triệu Phổ Lâm gì, chỉ cô , hiện tại trong lòng vô cùng bời.
Triệu Giai Ngưng lạnh một tiếng: "Cha nuôi của bởi vì những gì các với con gái của họ, vứt bỏ , bởi vì họ họ nuôi con của kẻ thù, hiện tại các bởi vì cho nên các mới trở thành như bây giờ. Cuối cùng gì sai mà các đối xử với như , lúc là các đ.á.n.h tráo ? Hay là đây nhờ các hại c.h.ế.t con gái của cha nuôi, đều là do các tự tất cả.
tại cuối cùng đều đổ lên đầu ? Tại các cho rằng đó là của ? thấy rằng mới là kẻ vô tội nhất."
Nói xong cô ôm lấy chân nức nở.
Hôm nay La Tiếu trở về nhà mang theo ba lô lên núi, giao vườn rau ở sân cho Lục Nghị Thần và Thạch Đầu, còn buổi tối trở về sẽ món ăn ngon cho bọn họ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-267.html.]
Hôm nay cô một mạch núi, đầu tiên là tìm một chỗ xuống thiền định hơn bốn tiếng, khi thể hấp thu tinh hoa của cỏ cây, cô bắt đầu lang thang trong núi, ở trong núi sâu còn tìm một ít quả hồng và cây hạt dẻ, đợi thêm một chút nữa là thể đến đó hái.
Nhìn sắc trời còn sớm, lúc cô mới trở về, dọc theo đường bắt gặp mấy cây d.ư.ợ.c thảo liền hái bỏ trong gian, hái thêm ít nấm, đào ít rau dại, gặp gỡ động vật nhỏ còn thuận tay vuốt ve nó một chút.
Hôm nay bởi vì thời gian còn sớm nên thể đến hang núi nhỏ , bởi vì cô còn đường về sẽ đến bên sông bắt một ít cá, những con bắt ngoài giao hàng cho Hạ Vũ Kiệt , còn thừa sẽ bán ở phía Nam.
Bước chân về phía sông nhanh hơn, xung quanh ai, lúc cô mới đến một nơi khuất, đổ một ít nước gian trong nước hai mươi phút thể thấy một đàn cá bơi đến đây.
Lần phía Nam mua ít thùng nước và hộp nuôi trồng, hiện tại lúc thu cá cũng tiện lợi hơn nhiều, quen việc sẽ dễ , bỏ cá trong thùng xong, lúc mới lấy riêng hai con cá bộ về nhà.
Khi xuống đến chân núi cũng xế chiều, nhưng cô thấy Lục Nghị Thần ở đó.
Lục Nghị Thần đến đón cô, cầm lấy lưới và ba lô của La Tiếu, : "Hai trai của cô chờ cô cả buổi chiều ở trong sân."
La Tiếu cũng biểu tình gì, thản nhiên : "Buổi tối ăn cá kho, để dành một con sáng mai ăn canh chả cá viên."
Lục Nghị Thần thể đoán La Tiếu đang nghĩ gì, cho nên chỉ đành : "Được, một lát nữa sẽ sạch cá."
La Tiếu trong sân, cô thấy La Tư Ngôn và La Tư Viễn đang ở đó, cô cũng quá ngạc nhiên chỉ là thản nhiên lướt qua.
La Tư Ngôn dậy, cả đều mặc quân phục ở nơi đó còn thẳng lưng trông quyền thế, hiện tại La Tiếu vì nguyên chủ ăn đủ no nhưng vẫn cao lớn, hóa mấu chốt là do gen di truyền.