Một vị thím lớn tuổi bên cạnh : "Tạo nghiệp !"
Triệu Phổ Lâm đen mặt về tới trong nhà. Bây giờ, ông đúng là hận c.h.ế.t Cao Tố Hoa. Thật sự là mất hết danh tiếng của nhà ngoại . Sợ là đời , ông và mấy đứa con gái của ông đều chỉ trỏ bàn tán.
Chuyện khỏi cửa, chuyện truyền ngàn dặm. Chuyện xảy buổi sáng truyền xôn xao. Ông thể ngờ là chuyện mới phát sinh dùng tốc độ nhanh nhất truyền ngoài.
Lúc Trương Kiến Quân mang theo La Hạo Thiên đến đồn công an ở công xã. La Tiếu bọn họ lấy hết lời khai cho đồn công an. Sau khi những hành vi Cao Tố Hoa thực hiện, La Tiếu quyết định kiện lên cấp .
lúc La Hạo Thiên tiến đến hỏi chuyện của Cao Tố Hoa, La Tiếu ngẩng đầu thấy Trương Kiến Quân. Trương Kiến Quân : "La Tiếu, cháu đang ở thành phố ?"
La Tiếu còn chút buồn bực: "Chú Trương, chú con còn ở trong thành phố ạ?"
Trương Kiến Quân : "Chúng đến Thôn Thanh Sơn, chú trong thôn ."
Trương Kiến Quân chút kích động : "Hạo Thiên, đây là La Tiếu."
La Hạo Thiên ngay lúc Trương Kiến Quân kêu lên tên của La Tiếu, hai mắt ông đỏ lên chằm chằm La Tiếu. Đôi môi run rẩy nên lời. Cả buổi mới thốt lên một tiếng: "La Tiếu, chú là La Hạo Thiên, là cha ruột của con."
La Tiếu đang Trương Kiến Quân kêu lên tên La Hạo Thiên, đàn ông bên cạnh ông. Người đàn ông con mắt giống như đúc nguyên chủ, còn cái mũi. Lần cô chỉ thấy từ xa một ở Thủ đô.
Hai bốn mắt . Trong lúc nhất thời, căn phòng yên tĩnh trở .
Mắt La Hạo Thiên đỏ lên : "Thực xin , thực xin , chú cũng là mới ."
La Tiếu xa cách nhàn nhạt mở miệng : "Chú con là con gái của chú?"
La Hạo Thiên ngẩng đầu: "Trực giác, chú thể chuyện với con một chút ?"
La Tiếu lên, sân nhỏ của đồn công an. Cô thẳng đến phía một địa phương trống trải. Chỗ đó ở chính giữa một cái gốc cây bạch quả và cây ngân hạnh lớn. La Tiếu ngừng tàng cây, : "Có lời gì, chú ."
La Hạo Thiên nhất thời cũng từ : "Trên còn một cái ngọc bội hình trăng lưỡi liềm ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-256.html.]
La Tiếu trầm mặc cả buổi, lấy từ trong túi quần . Thật là cô lấy từ trong gian , một khối ngọc bội nho nhỏ hình lưỡi liềm. La Hạo Thiên nhận từ trong tay La Tiếu chút run rẩy.
Cầm ở trong tay lục lọi cả buổi: "Đây là ông ngoại con mang lên cho con lúc con sinh . Chỉ tiếc là bây giờ ông mất . Đây cũng là việc ông luôn lo lắng."
Vì La Hạo Thiên kể chuyện xảy khi La Tiếu sinh cho La Tiếu một . Thì ông ngoại của nguyên chủ khi c.h.ế.t hoài nghi phận của thế . Chỉ là khổ nỗi chứng cứ.
Năm đó, rõ khối ngọc nguyên chủ ngoại trừ ông ngoại nguyên chủ thì chỉ cả của nguyên chủ. Bây giờ thêm cha ruột của cô.
La Hạo Thiên xem La Tiếu : "Tiếu Tiếu, cùng cha trở kinh thành. Cha sẽ để cho con chịu khổ nữa."
Cả buổi La Tiếu gì, La Hạo Thiên khẩn trương La Tiếu. Ông nhẹ giọng kêu lên: "Tiếu Tiếu."
La Tiếu : "Nếu con trở về, con gái mà chú yêu thương nuôi dưỡng mười ba năm bây giờ?"
La Hạo Thiên : "Cha nuôi dưỡng con gái của kẻ thù mười ba năm. Con bé đó hưởng thụ phúc của con gái cha mười ba năm. Cha cần con bé đó ở , để cho nó về với cha ruột của nó sẽ hơn. Cha nghĩa vụ nuôi dưỡng con gái của kẻ thù."
La Tiếu xong câu trả lời coi như là thỏa mãn: "Chuyện vẫn là chờ chú xử lý chuyện trong nhà thật . Cái đó , bây giờ chúng nên đến chuyện của Cao Tố Hoa."
La Hạo Thiên thật ngờ con gái của lý trí như . Ông đè kích động trong lòng: "Tốt, chúng xử lý việc mắt."
Sau khi hai chung mục tiêu xong, về đến đồn công an. Bọn họ mới chân tướng bên trong sự việc thông qua Trương Kiến Quân. Họ đối với hình vi của Cao Tố Hoa càng cảm thấy vô liêm sỉ.
Trải qua thẩm vấn đến trưa, cuối cùng Cao Tố Hoa cũng khai báo chi tiết sự thật và động cơ của hành vi phạm tội . Bà cũng khai báo sự thật và động cơ của hành vi phạm tội .
Chuyện đồn công an bọn họ năng lực xử lý. Họ trực tiếp báo cáo lên cấp huyện và cấp bộ, Cao Tố Hoa suốt đêm mang .