Thạch Đầu Lục Nghị Thần: "Anh, đến thành phố chúng sẽ ở ? Còn nữa, em của Sơn Tử ở thành phố cái gì cũng mua, ăn chút rau cũng bỏ tiền, đến lúc đó sẽ tiêu xài nhiều hơn, là em cứ học ở trong thôn ."
Lục Nghị Thần : " mà đến thành phố việc, chị La Tiếu của em đến thành phố học, em chắc chắn là em ở một trong thôn?"
Thạch Đầu chút lúng túng, tiêu nhiều tiền của chị , nếu đến thành phố thì chẳng sẽ tiêu nhiều tiền hơn ? Như , chút ngại ngùng: " đến thành phố thì em giúp gì cả."
Sao Lục Nghị Thần thể Thạch Đầu đang nghĩ gì: "Em học tập thật giỏi là , thi đỗ đại học đó mới chăm sóc chị thì cũng như ."
Thạch Đầu gật đầu, nhưng vẫn : "Vậy thì đợi lâu đấy."
Lục Nghị Thần trả lời, chỉ bắt đầu thu dọn đồ đạc, hôm qua xong thủ tục, cũng đến đơn vị báo cáo . Hôm nay về thu dọn một chút chuẩn đưa Thạch Đầu đến thành phố sinh sống.
Cao Tố Hoa đang trong sân lấy ớt hái từ ngoài ruộng về xâu thành từng xâu, treo mái hiên trông mắt.
Triệu Tiểu Mai đang ngẩn ở một bên đặt ớt xuống hỏi: "Mẹ, cứ bỏ qua cho La Tiếu như ?"
Động tác tay của Cao Tố Hoa vẫn dừng : "Con vội cái gì? Không vẫn còn thời gian ?"
Triệu Tiểu Mai buồn bực : "Mẹ, ngày trường học sẽ khai giảng, nếu như La Tiếu lên học cấp ba thì chúng còn cơ hội gì nữa?"
Cao Tố Hoa đáp: "Yên tâm , sắp xếp cả ."
Từ La Tiếu uy h.i.ế.p Cao Tố Hoa, bà suy nghĩ xem nên dạy cho cô một bài học như thế nào? Mấy ngày nay La Tiếu chắc chắn sẽ về một chuyến, cho dù mấy ngày nay về thì khi khai giảng cũng sẽ lấy đồ. Như bà sẽ dễ dàng tay hơn, đến lúc đó ai cũng là bà , cô về thôn nên cũng ai để ý, chắc chắn trong thôn sẽ cho rằng cô ngoài học về nữa.
Sự tính toán trong mắt bà che giấu , trong đầu thầm nghĩ chỉ cần chuyện thành công thì bà sẽ thêm hai trăm tệ, nghĩ thôi cũng khiến vui vẻ.
Bà tuyệt đối để La Tiếu rời khỏi Cát Thị, đây bà nhà đó nhà họ ở thủ đô, lỡ như La Tiếu đến thủ đô gặp nhà chẳng sẽ gây phiền phức cho con gái ?
Nghĩ như , động tác tay bà cũng nhanh hơn, ngẩng đầu lên thấy hai đứa con gái vẫn còn đang tức giận: "Còn mau xâu ớt ."
Từ khi xảy chuyện , hai đứa con gái cũng đổi như biến thành khác, chỉ bày gương mặt cau .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-245.html.]
Hôm , La Tiếu thức dậy rửa mặt ăn sáng, đến bến xe thật sớm lên xe về thôn.
Không ngờ rằng gặp Trương Hiểu xe. Trương Hiểu thấy La Tiếu liền nhiệt tình đến, kích động nên gì cho , cô chân tướng, nhưng sợ quá đường đột, dọa La Tiếu sợ.
Chỉ đành kìm nén , lôi kéo La Tiếu một lúc, còn thời gian sẽ đến thăm cô.
La Tiếu chỉ gì, dù hai cũng thiết lắm, nhờ xe bộ đội của bọn họ đến thành phố, cô cũng từng gặp bọn họ.
Khi đến công xã Triều Dương, La Tiếu xuống xe thẳng trong thôn.
lúc gặp thím Đinh Thải Phượng nhà kế toán: "La Tiếu về ? Đã khỏe hẳn ?"
La Tiếu đáp: "Vâng, thím đang ?"
Đinh Thải Phượng đáp: "Ngày mai khai giảng , đến lúc đó đứa cháu bên nhà thím sẽ lên cấp hai, thành tích của nó cũng tệ lắm, thím về nhà một chuyến để đưa cho nó ít sách vở và bút."
La Tiếu : "Có cô như thím đúng là phúc."
Đinh Thải Phượng : "Mấy đứa cháu trai cháu gái bên nhà ngoại của thím với thím, ai bảo nhà thím chỉ một đứa con, chị em gì chứ? Vậy nên thím qua gần gũi hơn với chị em họ của nó một chút, cũng giúp đỡ cho nó."
Hai chuyện, nhanh thôn.
Con gái út của nhà họ Triệu, Triệu Tiểu Vân thấy La Tiếu thôn liền tung tăng chạy về nhà: "Mẹ, ơi, La Tiếu về , mới thôn, về cùng với thím Thải Phượng nhà kế toán."