La Tiếu : " chỉ đến trong thành phố việc, cho nên tiện đường sang đây thăm chú Diêu và thím một chút, đừng chuyện khó như ."
Diêu Lệ Lệ chặn ở cửa lớn, mở cửa , giễu cợt : "Nếu như cô cảm thấy khó thì đừng đến đây, ở nông trường ăn bao nhiêu lương thực của nhà , hiện tại còn sợ lời khó ."
La Tiếu thực sự lọt mắt như , nhưng nguyên chủ là nhận ít trợ giúp của vợ chồng nhà họ Diêu, phần ân tình cô nhất định trả .
La Tiếu để cái gùi xuống: "Vậy thì , cô tìm một cái rổ đến chuyển đồ vật , sẽ ."
Diêu Lệ Lệ xì một tiếng : "Nhà chúng cũng thèm khát, cô cho rằng chút ít đồ thể bù đắp lương thực những năm cô ăn của nhà , đừng mơ."
Lần La Tiếu thật sự tức giận, chịu ơn của nhà họ Diêu nhưng bản cô thể chịu Diêu Lệ Lệ.
Thím Diêu tức giận quanh trái tìm đồ vật tay đ.á.n.h Diêu Lệ Lệ, đứa con gái đúng là thành sự thì hiếm mà bại sự thừa, nhưng La Tiếu ngăn .
La Tiếu : "Vậy cô cảm thấy thế nào mới thể trả phần ân tình , trả lương thực là trả thù lao, là những việc khác?"
Diêu Lệ Lệ lạnh rên một tiếng : "Với năng lực của cô, còn tưởng rằng cô ghê gớm."
La Tiếu : "Lúc còn ở nông trường chú Diêu và thím ân tình với , sẽ nhớ kỹ ở trong lòng, nếu hiện tại cô cảm thấy thiếu nợ , thì hiện tại cho cô cơ hội, đòi tiền là lương thực tùy cô ."
Bên cạnh một phụ nữ hề rời trêu : "Lệ Lệ, cơ hội như thể chiếm lấy chứ, trai của cháu còn vợ , chuyện vặn, cô gái lớn lên trông cũng xinh lanh lợi."
Người như La Tiếu, chút chịu đùa giỡn, đáng ghét nhất là loại môi động, liền gây phiền phức cho khác, đầu về phía phụ nữ đang chuyện.
Phụ nữ ánh mắt của La Tiếu thiện, : "Ai nha, cháu đừng thím như , một cháu ở trong thôn thể gả tới trong thành, cũng là cá chép vượt long môn, thể so với chuyện một sống ở nông thôn."
Thật thật, La Tiếu thật sự ăn bao nhiêu lương thực ở nhà họ Diêu, nhà họ Diêu nhiều trẻ con, bọn họ còn ăn đủ no, thể tiếp tế La Tiếu bao nhiêu, chỉ điều những năm , che chở La Tiếu ít là thật.
Mấy năm , La Tiếu đúng là chịu ân của nhà họ Dương và nhà họ Viên ít, bởi vì ông Viên giã từ sự nghiệp khi đang đỉnh vinh quang, chủ động xuống nông trường, đãi ngộ so với khác cũng giống .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-229.html.]
Mà nhà họ Dương là bởi vì ông Dương xem bệnh, lãnh đạo trong nông trường từng là cấp của ông Viên, cho nên tháng ngày trong nông trường so với những gia đình khác trải qua hơn nhiều.
Ngô Bội Linh để ý La Tiếu ngăn cản, đưa tay liền đ.á.n.h Diêu Lệ Lệ, nhưng La Tiếu ngăn : "Thím, ngày hôm nay thím thể đ.á.n.h chị Lệ Lệ, nếu như thím thật sự đánh, cháu khẳng định thể trở thăm thím.
Cháu bởi vì cháu mà khiến gia đình thím yên, đây khi ở nông trường vẫn che chở cho cháu, phần ân tình cháu ghi nhớ trong lòng, ngày nếu như cháu năng lực, chỉ cần vi phạm pháp luật, trái lương tâm, La Tiếu cháu sẽ giúp đỡ hết ."
Ngô Bội Linh La Tiếu xong, trong lòng đối với con gái thất vọng cực kỳ, cũng sợ là quan hệ với La Tiếu cũng trở về như lúc , nhiều chuyện như , chỉ còn dư một phần ân tình mà nhớ đến .
La Tiếu về phía Diêu Lệ Lệ: "Chị Lệ Lệ nếu cảm thấy ăn ít lương thực của nhà chị, bằng bây giờ chị lượng, sẽ trả một , vốn dự định sẽ chậm rãi trả , bây giờ cũng cần thiết."
Diêu Lệ Lệ : "Đây chính là cô , cũng ép buộc cô."
La Tiếu : ", ."
Diêu Lệ Lệ : "Mười mấy năm qua, hàng năm đều mấy , tuy rằng ăn uống cũng , cũng bao nhiêu, nhưng tóm là cứu mạng của cô, điểm sai đúng chứ?"
Ngô Bội Linh quát: "Diêu Lệ Lệ, con c.h.ế.t ?"
Diêu Lệ Lệ : "Mẹ, nếu La Tiếu trả , hiện tại chúng đang gặp thời điểm khó khăn, tại thể ?"
Ngô Bội Linh cả giận : "Lệ Lệ, năm nay con bao lớn , thể hiểu chút chuyện , con tức c.h.ế.t ?"
La Tiếu nghĩ thầm ngày hôm nay cô cần chấm dứt chuyện , cô cũng Diêu Lệ Lệ dùng việc đến để khó cô.