Không còn chuyện lo lắng, mỗi ngày đều nhanh chóng trôi qua, mấy đứa nhỏ cũng ghi danh xong, bắt đầu tập huấn.
Hiện tại bác trai cùng bác gái Dung với ông nội Lục Tân Nghĩa, sẽ là những dọn dẹp quán xuyên.
Bây giờ việc nhà, bản cô còn đất dụng võ, nên đặt bộ tâm tư lên công việc, bên cũng dẫn theo nghiên cứu sinh, mới chọn đề tài cấp vô cùng coi trọng, hiện nay trong giai đoạn chạy nước rút.
Hôm nay nhận điện thoại của cả La Húc Ngôn: "Nghe, cả, gọi điện thoại tới?"
"Tiếu Tiếu, hai tháng nữa sẽ tới sinh nhật của bà, năm nay nghĩ sẽ đãi tiệc, đến lúc đó nhớ dành thời gian rảnh."
"Được, em , đầu tháng mười một, em nhớ kỹ."
"Ừ, em nhớ kỹ là , để gọi cho những khác, nhắc bọn họ dành thời gian rảnh."
Cúp điện thoại, La Tiếu vẫn đang suy nghĩ, sẽ chuẩn quà gì, nhớ đến miếng ngọc thạch trong gian, nhắm thời gian cắt , nếu như thành phẩm tệ thì thể tặng cho bà trang sức do chính bản .
Buổi tối ăn cơm xong, liền lôi kéo Lục Nghị Thần trở về phòng của
Lục Nghị Thần còn tưởng cô chuyện gì gấp, khi phòng: "Có xảy chuyện?"
La Tiếu : "Không chuyện gì, cả năm nay đãi tiệc sinh nhật cho bà, em là đang suy nghĩ sẽ đưa quà gì ?"
Lục Nghị Thần nghĩ đến những cái lấy núi Âm Điều: "Trước đó trong gian của em chẳng ít món trang sức , lấy vài thứ tặng cũng ."
La Tiếu quẹt miệng : "Ai mà chủ nhân ban đầu của mấy thứ đó là ai, quên , chỗ em mấy viên ngọc thạch, thể chuẩn cắt , nếu thành phẩm tương đối , chỉ thì đưa bà đồ trang sức, còn tới hai tháng, chắc sẽ kịp."
Lục Nghị Thần nhéo mũi cô một cái: "Bản chủ ý, còn để đoán."
La Tiếu cầm hai khối, thưởng thức đồ ở tay: "Anh thành vòng tay, là ngọc bội."
Lục Nghị Thần nở nụ : "Anh thấy Tiếu Bảo bình thường nhanh nhạy, nay phân vân ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1829.html.]
Nghe như , La Tiếu cũng nở nụ : "Ai nha, thật là, vòng tay, ở giữa cũng thể chuyển sang ngọc bội, chừng còn tạo nhẫn cùng khuyên tai nữa."
Khóe miệng Lục Nghị Thần câu lên thành nụ , cứ như cô, gần đây hai đều vô cùng bận rộn, lâu cùng một chỗ chuyện với .
Không còn chuyện gì, hai đùa giỡn một hồi liền ngủ.
Sang hôm , La Tiếu trực tiếp lấy hai viên, tìm giúp cắt , kết quả thật khiến mở rộng tầm mắt, bên trong khối lớn là ngọc lục đế vương, khiến sư phó mở vật kích động đến mức sắp hỏng mất.
Khối nhỏ còn thì màu máu, vốn dĩ đá lớn, nên khi cắt cũng còn bao nhiêu, nhưng vẫn thể con dấu hoặc mặt dây chuyền.
Vốn định tìm quen giới thiệu cửa hàng, nhưng khi tham khảo xong, thì khối lục đế vương thể thành một cặp vòng tay, chỉ cần khoét một phần ở giữa, còn phần đầu với đuôi, khả năng cũng tạo tới sáu mặt dây chuyền.
La Tiếu chằm chằm khối đá hồi lâu, sư phụ cắt đá thấy cô vẫn luôn chăm chú nó, liền mở miệng : "Có cái gì đúng ?"
La Tiếu : "Còn thiếu một mặt hồ lô, đủ chia."
Sư phụ nở nụ , cầm khối đá lên một nữa: "Thật thể thêm một cái, nhưng nó sẽ nhỏ hơn mấy cái khác."
La Tiếu cũng : "Không , chỉ cần lấy thêm một khối nữa là ."
Khối màu m.á.u quyết định thành con dấu, chuẩn đến lúc đó sẽ tặng cho ông.
La Tiếu chụp hình, để nhân viên đăng ký, rõ tháng sẽ tới lấy, lúc mới rời .