Lúc khi cô đến thăm đứa trẻ bác sĩ bé xuất hiện những dấu hiệu , nếu như cô âm thầm tay thì sợ rằng hậu quả nghiêm trọng hơn. Khi đó kỹ năng của cô sự tiến bộ, thể đạt đến hiệu quả như bây giờ là giới hạn cao nhất của cô .
Bây giờ kỹ năng của cô hơn , nếu như cô thể thử , chừng còn thể giúp bé phục hội bình thường, chuyện sức khỏe phục hồi từ đầu như những đứa trẻ khác là thể nữa.
Trong lúc bọn họ chuyện thì lũ trẻ cũng đến nơi. Mấy đứa trẻ lễ phép chào hỏi cũng giới thiệu Lạc Trần và Kỳ Quân Thụy với .
Nhà hàng lên món nhanh. Bọn họ gặp một thời gian nên chuyện sôi nổi, hai vợ chồng Chương Thu Phượng cũng tạm thời đến nỗi phiền lòng trong tim họ, nâng ly cụng chén náo nhiệt.
Khi ăn kha khá , Chương Thu Phượng lúc mới lấy tiền 10 vạn tệ đưa cho La Tiếu: "Cô đếm chút , tiền mới rút buổi chiều đó."
La Tiếu nhận lấy, là tiền rút từ ngân hàng, còn mở bao. Cô qua cất trong túi xách lưng.
Chương Thu Phượng : "Cô vẫn nên đếm chứ, qua cánh cửa là chịu trách nhiệm đấy."
Trong lòng La Tiếu tính toán: "Được , chúng là bạn bao năm còn thể tin cô . Vừa là bọc tiền mới lấy còn mở , nếu như sai sót gì thì nếu thời gian sẽ qua chỗ cô một chuyến, giúp con trai cô đả thông kinh mạch nữa, thể giúp bé."
Chương Thu Phượng mỉm gật đầu: "Được, cũng khách sáo với cô nữa, con trai khỏe lên."
Hai vợ chồng Chương Thu Phượng gọi xe để về, vốn dĩ tiền trong tay bọn họ thể đủ để mua một chiếc xe, nhưng khi con trai mắc bệnh bọn họ tiêu hết tiền, còn nợ nần ít.
Sau khi Lạc Trần và Kỳ Quân Thụy đưa về nhà thì lưu luyến rời . Ngày mai vẫn còn một ngày nghỉ, bọn họ hẹn ngày mai sẽ trượt băng, đến ngày bắt đầu .
La Tiếu tắm xong thì điện thoại reo lên: "Alo, em dâu, chuyện lo xong , ngày mai đợi kết quả là ."
"Được, vất vả , Thẩm."
"Là chuyện nên thôi, còn chuyện gì thì cúp máy đây."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1816.html.]
"Được , tạm biệt."
La Tiếu vui vẻ nhảy bổ lên giường. Tóc cô vẫn khô, những giọt nước tóc nhỏ xuống tấm ga trải giường. Lục Nghị Thần cầm chiếc khăn mặt tới: "Có vui thế nào cũng lau khô nước tóc , cẩn thận cảm lạnh đấy."
La Tiếu kiêu ngạo : "Em đây đang vui mà là đang chút đắc ý đây."
Lục Nghị Thần nhẹ nhàng : "Nào , dậy, ngoan, sấy khô tóc cho em ."
Có lẽ do La Tiếu uống chút rượu, thêm việc cô tắm xong lăn qua lăn giường mấy vòng nên lúc khuôn mặt cô nét đỏ hồng của một mỹ nhân say rượu, giọng của cô cũng e thẹn quyến rũ, khiến kìm mà ngừng mơ mộng.
Lục Nghị Thần nhẹ nhàng dỗ dành cô dậy, tựa lòng . Anh sấy tóc cho cô, chăm sóc cô xong mới tắm thật nhanh. Sau khi tắm và lo cho bản xong, tắt đèn lên giường ôm phụ nữ ấm áp tỏa hương ngủ.
Chiều ngày hôm , quả nhiên Ngọc Khánh Lập xảy chuyện. Lo chuyện của còn bận đến tối mắt thì lấy thời gian lo chuyện của nhà họ Thu nữa.
Thẩm Kiến Trung bọn họ chỉ là đằng , sự việc lộ khắc tay.
Có vẻ mấy năm nay Ngọc Khánh Lập chọc giận ít . Thấy xảy chuyện, bao nhiêu âm thầm nhân cơ hội để trả thù. Dù thì chuyện càng náo nhiệt càng to, nhà họ Cảnh cũng dám tùy ý tay giúp đỡ .
Nhà họ Thu thấy bây giờ nhà họ Ngọc còn cứu chính thì chỉ thể tự tìm đường lui.
Thứ sáu , nhà họ Thu liền đến tìm La Tiếu, đưa cách hòa giải. La Tiếu thờ ơ : "Phóng lao thì theo lao, chuyện gì thì cứ với luật sư là ."