La Tiếu tiếp tục lời đang dở: "Đi thôi, bên ngoài dọn cơm ."
Sau khi Lạc Trần và đứa trẻ Kỳ Quân Thụy nhà họ Viên đá xong một trận bóng, mối quan hệ như bình thường nữa mà trở nên đáng tin cậy.
Sau khi ăn cơm, giúp thu dọn bát đĩa xong, phụ tán gẫu với .
Chương Thục Lan mang từ trong phòng một chiếc áo len đan . Lần đều áo, xuân liền thể mặc. Thoạt , đó là một chiếc áo đan bằng cả tâm tình, hoa văn vô cùng mới lạ.
Nghiên Nghiên thấy chiếc áo liền : "Bà ngoại, năm nay bà đổi hoa văn ạ? Bà , năm ngoái mấy đứa bạn rảnh rỗi ở ký túc xá cứ cho rằng cháu mua chiếc áo đó, cháu đó là do bà đan cho cháu bọn họ liền ghen tị vô cùng."
La Tiếu xấp áo len, nỗi xúc động trong lòng. Nhiều năm như , mỗi năm trong nhà đều lấy một cái, nhà bọn họ 7 , năm nào cũng nhận , cứ kéo dài như mười mấy năm . Nếu như việc là xuất phát từ đáy lòng thì sợ rằng khó để tiếp tục.
Thấy trong nhà vui vẻ, Chương Thục Lan cũng nở một nụ tươi: "Mọi thích là . Trước đây bà còn Lạc Trần và Kỳ Quân Thụy, nhưng mà , đến mùa xuân chắc chắn các cháu sẽ áo mặc. Bà sẽ đan cho các cháu kiểu cặp đôi nhé, đến lúc đó nhớ đến lấy đấy."
Khi rằng cũng bà đan cho một chiếc áo, còn là kiểu áo đôi, Lạc Trần và Kỳ Quân Thụy vui mừng rạng rỡ, liên tục cảm ơn.
Lúc Viên Trí Khải tự nhận nhiệm vụ: "Bà ngoại, chuyện để cháu lo, đến lúc đó cháu sẽ đến lấy qua cho các ."
Mọi đều ồ lên.
Sau khi rời khỏi họ nhà Viên, La Tiếu cũng kể chuyện Chương Thu Phượng mời bọn họ ăn cơm buổi tối. Đám trẻ ý rằng buổi tối sẽ qua đó đúng giờ nhưng thực bọn họ hẹn chơi bowling.
Vậy nên chỉ La Tiếu và Lục Nghị Thần về nhà, khí lúc yên tĩnh.
Khi gần về đến nhà La Tiếu nhận điện thoại của Thấm Kiến Trung, rằng điều tra kha khá chuyện về Ngọc Khánh Lập và nhà họ Ngọc, nếu như bọn họ lật tẩy thì sợ rằng ai thể cứu họ.
La Tiếu lạnh lùng : "Nếu như bọn họ rảnh như thì hãy khiến họ bận rộn hơn ."
Thẩm Kiến Trùng : "Được, lo chuyện ngay đây."
Thẩm Kiến Trung mà lo liệu thì khá đáng tin.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1815.html.]
Bọn họ về đến nhà, khó khăn lắm căn nhà mới yên tĩnh như nên họ trong phòng sách đến quên cả thời gian, vẫn là nhờ bác Dung qua nhắc, lúc bọn họ mới thu xếp đồ xuất phát.
Khi hai họ đến nơi, Chương Thu Phượng đến đó : "Tiếu Tiếu, ở bên ."
Cô đặt phòng , mở cửa liền thấy bọn họ đến. La Tiếu mỉm bước tới: "Thu Phượng, cô đến sớm thật đấy."
Khi trong, chồng của Chương Thu Phượng cũng ở đó. Hai bên chào hỏi xong mới xuống.
Chương Thu Phượng phía thấy bọn trẻ nhà Lục Nghị Thần: "Tiếu Tiếu, bọn trẻ ?"
La Tiếu giờ trong chiếc điện thoại trong tay : "Lúc nãy gọi điện bọn chúng đang đường tới. Buổi chiều bọn nó chơi với chứ ở cùng với bọn ."
Chương Thu Phượng chút ngưỡng mộ : "Đến lúc nào con trai của tự do ngoài vui chơi thì quá ."
La Tiếu vỗ vỗ tay cô : "Đừng nóng vội, sẽ ngày đó thôi."
Đột nhiên Chương Thu Phượng bật : "Thật như là đủ , nhưng con chính là như , khi đạt nguyện vọng ban đầu của càng nổi lòng tham, càng cho thằng bé những điều hơn."
La Tiếu gật đầu đồng thuận: "Mọi chuyện đều sẽ lên thôi."
Chương Thu Phượng xoa xoa ấn đường: "Lần thằng bé còn , khi cô xoa bóp cho nó, cơ thể nó thoải mái hơn nhiều, những biểu hiện đó đều còn nữa. Cô xem thằng bé dựa dẫm và sùng bái cô đến nhường nào. Hôm nay nó còn cùng nhưng sợ nó sẽ cảm nên ngăn ."
La Tiếu mỉm Thu Phượng, trong lòng cô nghĩ: bản cô cũng chiến công và danh tiếng tiềm ẩn. Thật đứa trẻ sai cũng hề cảm nhận sai, khi phẫu thuật xong nếu như cô dùng tay nghề của giúp bé hồi phục thì sợ rằng chuyện sẽ thuận lợi như .