Thập Niên 80: Nữ Dị Năng - Chương 176

Cập nhật lúc: 2025-11-16 18:58:40
Lượt xem: 11

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEdUY0NIr

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lục Nghị Thần và Thạch Đầu đến sân nhà La Tiếu, Thạch Đầu liền : "Chị La Tiếu ơi, em thấy nhà hai của em về ."

La Tiếu : "Cũng nên trở về , viện thành phố cũng ít ngày ."

Sau khi cả gia đình bà hai nhà họ Tôn trở về, bà Tôn thấy vết sẹo cánh tay cháu trai, đau lòng : "Thắng Viễn của bà chịu khổ !"

Khổng Ngọc Như trở về, mệt mỏi đó, bà Tôn hỏi: "Chuyến hết bao nhiêu tiền?"

Tôn Bảo Khánh trả lời: "Tiêu cũng ít?"

Bà Tôn thấy thái độ qua loa cho xong chuyện của con trai thứ hai như thì chút vui: "Tiêu ít là bao nhiêu?"

Tôn Bảo Khánh đáp: "Chắc hơn một trăm đồng."

Khổng Như Ngọc : "Việc của Thắng Viễn moi hết sạch tiền tích cóp của nhà chúng con , ngày tháng sống ."

Bà Tôn tức giận: "Chuyện trách ai? Không do cô tạo nghiệp ? Cô còn mặt mũi nào để lên tiếng? Chưa đến chuyện cô bại hoại thanh danh nhà họ Tôn, chỉ vì cô mà liên luỵ đến Thắng Viễn chịu bao khổ sở."

Khổng Như Ngọc của chồng chì chiết thì cúi mặt, dám lên tiếng, nhưng trong lòng thầm nghĩ tất cả là tại cái thằng con vô thừa nhận gây , nếu cũng chẳng đến nỗi kích động như thế.

Tôn Bảo Khánh : "Chuyện qua , đừng nhắc nữa."

Bà Tôn : "Làm sai còn cho nhắc đến ? Cuộc sống là của các chị, già quản ."

La Tiếu cũng tin từ câu chuyện phiếm của dân trong thôn, Tôn Thắng Viễn viện thành phố tiêu hết sạch tiền chia từ vụ việc của Thạch Đầu, khó khăn lắm mới thể giữ cánh tay cho con trai bà .

La Tiếu thầm nghĩ, đây chính là quả báo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-176.html.]

Quả báo còn hơn thế nữa, hôm Tôn Bảo Khánh lên huyện trở , chủ nhiệm ông cho nghỉ việc , nguyên nhân là bởi ông xin nghỉ quá dài, vị trí đó thể vắng mặt quá lâu, vì thế bố trí khác .

Ông định tìm lãnh đạo xưởng để hỏi cho rõ ràng, nhưng kịp đến văn phòng việc của lãnh đạo thì thấy mấy cán sự đang bàn tán về chuyện của ông . Họ ông dùng mạng sống của em gái để đổi lấy công việc, vợ ông còn đổ nước mới luộc mì tay đứa con trai duy nhất cô em chồng khiến nó thương nặng. Bà còn đáng ghét đến mức chữa trị cho cháu, mấy em nhà Tôn Bảo Khánh lén lút nuốt hết tiền bồi thường của em gái, bỏ rơi thằng cháu bé bỏng cho khác nuôi, thật là táng tận lương tâm.

Tôn Bảo Khánh mấy cán sự , sắc mặt đột nhiên trắng bệch, dám dừng lâu, khỏi khu vực văn phòng việc, đến một chỗ rẽ thấy ông bảo vệ đang chuyện của với khác.

"Ông Trình ơi, chuyện của Tôn Bảo Khánh là thật giả?"

"Sao thể giả chứ? Mấy hôm , của bếp ăn và hậu cần chợ thấy bên ngoài công xã Triều Dương , giả ? Người chỉ đích danh Tôn Bảo Khánh ở thôn Thanh Sơn."

"Lương tâm của ông ch.ó ăn mất ? Thật là một kẻ chẳng gì, tiêu đồng tiền đổi từ mạng sống của em gái, ngay cả công việc cũng đổi mằng mạng sống của em gái, còn để cho vợ hành hạ đứa con trai duy nhất của em gái, thật khiến thể chịu nổi."

"Không thế xưởng khai trừ ông ? Xưởng chúng từng xin nghỉ dài đột xuất, nhân phẩm của ông , lãnh đạo đích lên tiếng ."

Tôn Bảo Khánh đến đây còn mặt mũi nào tiếp, về kí túc xá, thu dọn đồ đạc để chuẩn về thôn. Có lẽ đây thực sự là quả báo.

Ông khi về thôn sẽ còn xì xào lời tiếng như thế nào nữa, ông thực sự chỉ c.h.ế.t quách cho xong. Sau khi khu dọn đồ đạc, ông phía cổng nhà xưởng, suốt đương , tất cả đồng nghiệp đều chỉ trỏ bàn tán về ông .

Thỉnh thoảng còn thấy những lời c.h.ử.i mắng: "Đồ vô lương tâm, thật đúng là loại mặt dày."

 

 

 

 

Loading...