La Hạo Thiên chỉ phòng nghỉ ở bên ngoài: "Các cháu ở đó chờ một lát, đợi chút nữa ông tan thì chúng cùng về nhà."
Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, Nguyệt Nguyệt xua tay: "Ông nhanh việc ạ, cần lo ."
La Hạo Thiên tiếp tục trở văn phòng bận rộn việc.
Nghiên Nghiên dậy và đến cửa sổ: "Nguyệt Nguyệt, em dạo xung quanh nhà máy ?"
Nguyệt Nguyệt cũng lên bên cạnh cửa sổ: "Tốt nhất là chúng ngoan ngoãn ở đây chờ ông ngoại tan , đừng gây thêm chuyện nữa."
Nghiên Nghiên chỉ bên trong văn phòng: "Ông ngoại hình như đang giáo huấn , may mà lúc nãy chị xông thẳng phòng, nếu thì mất mạng đó."
Hai đợi ở đây hơn nửa tiếng thì La Hạo Thiên mới xách cặp táp : "Nghiên Nghiên, Nguyệt Nguyệt, thôi, về nhà nào."
Một quan hệ với La Hạo Thiên đuổi theo : "Trưởng xưởng La, đây là hai đứa cháu gái ngoại sinh đôi của ông ?"
" , xinh , mấy đứa cháu gái của đều là sinh viên đại học, một đứa học ở Đại học Bắc Kinh, một đứa học ở Đại học Ngoại ngữ Bắc Kinh, thấy , lợi hại ?"
Người đó xong liền giơ ngón tay cái lên: "Lợi hại, lợi hại, hai đứa đều là những cô gái giỏi giang, còn xinh , cũng là thằng nhóc thối nào sẽ phúc phần ?"
La Hạo Thiên bật : "Còn quá sớm để đến chuyện , cháu gái của vẫn còn nhỏ, hiện tại bọn nó đang tập trung việc học."
Sau khi La Hạo Thiên dẫn theo hai đứa cháu gái rời khỏi nhà máy, tất cả bắt đầu bàn tán lưng: "Hai đứa cháu gái của trưởng xưởng La thật sự xinh ."
"Vừa trưởng xưởng La rằng cả hai đều là sinh viên đại học, một học ở Đại học Bắc Kinh, còn học ở Đại học Ngoại ngữ Bắc Kinh, thật khiến cho ngưỡng mộ."
"Mấy đứa con trai và con gái của nhà trưởng xưởng La đều học lên đại học, cháu nội trai, cháu nội gái và cháu ngoại gái đều đại học thì cũng gì là lạ."
"Cái gì mà đều học lên đại học, mỗi trường đều là trường đại học danh giá, chỉ điều trong nhà trưởng xưởng La đều thích khoe khoang, mấy đứa con trai và con gái nhà hiện tại đều thành đạt."
"Mấy ngày , còn con dâu của nhà họ Tôn ở trong viện chúng rằng con gái của trưởng xưởng La hiện giờ thăng chức lên viện trưởng , còn đến bốn mươi tuổi mà lên chức viện trưởng đó, thật sự giỏi."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1733.html.]
"Quả thật chuyện , những trong gia đình của trưởng xưởng La thật sự âm thầm phô trương."
"Cũng Ninh Tuyết Linh đó hiện tại , thấy tiền đồ rộng mở của mấy đứa trẻ là thấy hối hận ."
"Nghe Ninh Tuyết Linh bây giờ xe lăn, hằng ngày đều đến chăm sóc."
"Đây là do báo ứng?"
"Nghe mấy đứa con nhà đó tìm bảo mẫu chăm sóc cho bà , còn sắp xếp cho bà sống trong một ngôi nhà lớn, chỉ điều nếu xảy việc gì to tát thì cũng ai qua thăm bà ."
"Còn quan tâm tới bà là quá , nếu đổi là khác thì cũng sẽ quan tâm tới bà , một ai thấy bà là điều đương nhiên, đời hiếm cái loại nào m.á.u lạnh ích kỷ như bà ."
Khi La Hạo Thiên cùng Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt trở về nhà, Cố Thiến Như nấu xong bữa tối, thăn bò xào, đậu phụ chiên giòn, tôm rim, canh thịt cay, cá chiên xù, canh bí xanh hầm sườn heo và rau nộm.
Vừa về tới nhà rửa tay thì ăn cơm, Nghiên Nghiên vòng tay ôm cổ Cố Thiến Như: "Bà ngoại là nhất, cháu sớm ăn mấy món bà nấu lắm đó."
Cố Thiến Như đưa tay xoa trán cô bé: "Trọng điểm là ăn mấy món bà nấu chứ gì, bà ngoại là nhất hả, bà mới tin lời cháu ."
Nguyệt Nguyệt xa bật ha hả: "Bà ngoại minh."
Bữa cơm đầm ấm, Cố Thiến Như thích nhất là bọn trẻ nghỉ phép trở về nhà, cho dù là đứa nào về thì bà cũng tận tâm chuẩn thức ăn cho.
Mấy năm nay bà sống hòa thuận với bọn trẻ trong nhà, ngoài thấy bọn họ khác gì với gia đình ruột thịt, Cố Thiến Như hưởng thụ loại cảm giác , bất lúc nào cũng vui vẻ mà đón nhận.