Thở phào lấy , bà tiếp tục mắng mỏ: "Khốn kiếp, bây giờ bà với chúng đều , buông tha cho cô , hận thể ngay lúc g.i.ế.c c.h.ế.t cô để báo thù cho cháu gái của , bà lấy mặt mũi ở mà dám mang theo đứa cháu hoang đến cửa cầu tình cơ chứ.
nhổ , bà đúng là cái loại hổ, con gái của bà thể thành tội phạm g.i.ế.c , bà hẳn là đóng góp lớn, bà còn dễ dàng đến cửa nhà , nếu là khác, sớm hổ đến còn mặt mũi gặp ."
Mẹ Bào định mở miệng gì đó, nhưng hai cảnh sát cho bà cơ hội.
Hạ Vũ thấy gọi là đồ con hoang liền thoái thác : "Mẹ Hạ Cảnh và Hạ Nguyên mới là đồ con hoang. Cha của căn bản mong bọn họ đến thế giới một chút nào, chính là nó hổ, nhất định chiếm đoạt vị trí thuộc về ."
Bọn trẻ trong sân nhà họ La mặc kệ tất cả, một tiếng lao lên, Hạ Vũ đ.á.n.h đến kinh thiên động địa, đợi đến khi công an đến kéo thì còn vững, vẫn là nhờ công an giúp dìu mới lên .
khi đến , nửa điểm thương tích cũng thấy , chỉ thấy quần áo xộc xệch, đau đến nhe răng trợn mắt, cộng thêm mặt lộ rõ vẻ kinh hãi.
Những chú công an ở đây cũng bật thẳng ngón cái, bái phục đám trẻ con choai choai , quả nhiên là con trai, cháu ngoại trai, cháu trai của Cục trưởng Lục, đúng là khủng bố hết sức.
Không cho Bào ** cơ hội lóc kể lể nữa, công an liền trực tiếp thi hành cưỡng chế, kéo rời .
Tiểu Diệp Tử hét lên với Hạ Vũ: "Nếu còn dám ăn lung tung, sẽ đ.á.n.h cho một trận."
Châu Quế Phương cũng quan tâm đến đám ngoài cửa đang tò mò xem trò vui, kéo hết đám trẻ trong viện.
Chẳng bao lâu , thấy La Tiếu cùng Ngũ Vân Mai vội vã trở về.
Sau khi những gì xảy hôm nay, La Tiếu hai đứa cháu ngoại trai của , : "Tiểu Cảnh, Tiểu Nguyên, các cháu chuyển trường ?"
Hạ Cảnh liếc Hạ Nguyên một cái, đó bé ngẩng đầu với La Tiếu: "Dì nhỏ ơi, sắp tới lúc khai giảng , còn kịp ạ?"
La Tiếu xoa đầu bé, : "Vẫn kịp, chỉ cẩn các cháu chuyển trường, dì nhỏ sẽ tìm cách."
Nghe , Hạ Cảnh : "Vậy thì chuyển trường khác ạ, cháu những lời đàm tiếu từ trường học ảnh hưởng đến Tiểu Nguyên, em quá đơn thuần, dễ tổn thương."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1672.html.]
La Tiếu vươn tay kéo Hạ Cảnh trong lòng, nhẹ nhàng : "Cháu cũng mới bao lớn chứ, vẫn còn là một đứa nhỏ, mặc kệ gặp chuyện gì, dì nhỏ ở đây, gia đình của chúng , sẽ để các cháu chịu ấm ức nữa."
Từ khi của bé qua đời, từng ai ôm nhóc như thế . Cậu bé từ bồn chồn yên đến an tâm trong lòng, đó vòng tay ôm La Tiếu, nhẹ nhàng gọi một câu: "Dì nhỏ."
La Tiếu vỗ nhẹ lưng bé, : "Dì nhỏ và cháu là chị em cùng , tuy rằng một nguyên nhân như ý, nên chúng hơn ba mươi năm hề đến sự tồn tại của .
Thế nhưng trong thế giới mênh m.ô.n.g mờ mịt , chúng tìm thấy các cháu, đây là ân huệ trời cao ban cho gia đình nhà họ La chúng . Sau , hai em các cháu chính là bảo bối trong tay của cả gia đình.
Không cần nghĩ ngợi gì hết, ông ngoại, bà ngoại, bác trai, bác gái, dì nhỏ và chú nhỏ che chở cho các cháu, Tiểu Cảnh cùng Tiểu Nguyên của chúng sẽ là bé trai xinh nhất, hạnh phúc nhất."
Hạ Cảnh lưu luyến mùi hương cơ thể La Tiếu, bé : "Dì nhỏ ơi, dì, mùi hương giống của cháu."
Một câu khiến La Tiếu và Hạ Nguyên, cùng với Ngũ Vân Mai bên cạnh đều phá vỡ hàng phòng ngự, Hạ Cảnh càng nấc lên: "Dì nhỏ ơi, cháu nhớ lắm."
La Tiếu nhẹ nhàng vỗ lưng nhóc để trấn an, : "Trước khi khai giảng, chúng cùng thăm cháu một chút, cũng để cháu con cái của hiện đang ở , với cháu rằng các cháu quan tâm lo lắng , cháu cần bận tâm nữa."
Hạ Cảnh "" một tiếng, thêm: "Nói với cháu là, chúng giúp cháu báo thù ."
La Tiếu dịu dàng đáp: "Được."
Thật lâu , Hạ Cảnh mới miễn cưỡng rời khỏi vòng tay của La Tiếu, bé chút hổ : "Cháu xin dì nhỏ, cháu bẩn hết quần áo của dì nhỏ ."