Ở xe, La Tiếu đúng là ăn cái bánh mì , cô nghĩ gấp gáp gọi qua như , nhất định sẽ chuyện lớn, ăn một chút, đừng để khi đó cầm cự .
Thời điểm đường căn bản xe, hơn nữa còn may mắn, một quãng đều là đèn xanh.
Sau khi đến bệnh viện, La Tiếu , lúc Lục Nghị Thần mới lái xe trở về.
La Tiếu tới, liền tới đón: "Chủ nhiệm La, cô tới."
La Tiếu cũng dài dòng: "Nói tình huống cụ thể."
"Người bệnh xe tải cán qua, bộ nửa đều cắt đứt, bác sĩ Kiều bọn họ đang cầm máu."
Lúc hai đến, các bác sĩ khác giúp m.á.u ngừng chảy, cuộn vải cũng còn nhiều.
La Tiếu đổi áo khoác trắng, bác sĩ nhường vị trí.
Lúc cô thấy bệnh nhân, thì bản thực sự cũng giật , mặt huyết nhục rõ, quen những khung cảnh như , nhưng mặt cũng thể toát vẻ đau lòng, gân xanh mặt từng cái nhảy lên, bộ lớp da ở phần lưng đều tróc .
Bác sĩ Kiều giải thích: "Vết thương n.g.ự.c liên tục chảy máu, chúng dùng hết sức lực mới thể khiến nó ngừng ."
La Tiếu thấy mà giật cảm thấy vô cùng đau lòng: "May mắn cầm m.á.u , bằng sẽ lên bàn mổ , nhà ?"
Người nhà vẫn đang chờ bên ngoài, La Tiếu tình huống của bệnh nhân một , đồng thời cũng cho bọn họ thấy vết thương, để thể chuẩn tâm lý một chút.
Chờ nhà rời , đúng lúc m.á.u chảy tiếp, hiện tại tiến giải phẫu là chuyện cấp bách, lập tức chuyện nữa với bọn họ.
Thực tế luôn tàn khốc, La Tiếu những lời đúng sự thật: "Nếu như giải phẫu, chắc chắn sẽ c.h.ế.t, còn ngược , thì chỉ năm phần trăm sống, thể là cửu tử nhất sinh."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1652.html.]
Nói cách khác thì hy vọng cực kỳ xa vời, nhưng cũng là , mà là đồng ý thử một phần mười ngàn cơ hội , quyền quyết định là của .
La Tiếu dứt lời, chần chừ trong tưởng tượng xuất hiện, con trai bệnh nhân như đinh c.h.é.m sắt : "Làm, nhất định ."
Lúc hình như khỏi khủng hoảng đó, bọn họ rõ, bây giờ thể sẽ c.h.ế.t trong lúc bọn họ đang quyết định.
La Tiếu ở phòng giải thích một nữa cho nhà về tình huống của bệnh nhân, bọn họ đều hy vọng nên sẽ rời bỏ.
Khi , chỉ huyết áp cùng tim đập của bệnh nhân bô cùng thấp nhưng vẫn đẩy tới phòng giải phẫu, La Tiếu cũng xoay quần áo, khử động, đó chuẩn giải phẫu.
Lúc đó xảy một trận chiến khói s.ú.n.g tranh giành sinh tử, năm tiếng , đành bó tay kết thúc.
Người bên ngoài cũng nhận một tin tức và một tin tức , tin là bệnh nhân vẫn còn sống, nhưng tin là tim cùng huyết áp vẫn dấu hiệu chuyển biến , ý chỉ thể tùy lúc c.h.ế.t .
Bệnh nhân đưa phòng hồi sức, vẫn một mực chờ bên ngoài, chịu rời , bọn họ đang đợi một cái tin .
Chỉ tiếc chờ tới là sét đ.á.n.h giữa trời quang, bệnh nhân đưa trong chảy m.á.u nữa, tim cùng huyết áp tụt dần, La Tiếu với bác sĩ phụ trách dùng hết lực, nhưng vẫn cứu , đành để nhà tạm biệt cuối.
La Tiếu cũng chút chán nản, đây là đầu tiên cô tay nhưng cứu , cô ở nửa buổi sáng cũng gì, vẫn là bác sĩ Kiều : "Chúng là , thần, vốn dĩ là hy vọng xa vời, chúng cũng tận lực."