Cô dứt lời, phụ nữ cũng ngẩn . , tại liên lụy ?
La Tiếu lạnh: "Chủ yếu nhất là còn chu đáo đến mức đưa Tôn Ngữ đến nhà kho phế liệu, đúng là quá mất."
Một bà cụ ở bên cạnh lúc mới phản ứng : "A Hà, con đừng cô lung tung. Con sống với Đại Khánh nhiều năm như , con còn tin nó ? Người phụ nữ lòng ."
La Tiếu lắc đầu: " thật , con trai bà là hiểu rõ nhất. Các thể hỏi ."
Người phụ nữ dáng nhỏ nhắn tên A Hà đó sắc mặt khó coi: "Cho dù như thế nào, cũng mong các thể bỏ qua cho . Anh già, trẻ, cả cái nhà đều dựa nuôi dưỡng. Nếu như phán tội thì cái nhà thực sự nên sống tiếp thế nào."
lúc , Thạch Đầu ngoài mua thức ăn cũng về: "Có chuyện gì ?"
La Tiếu đáp: "Đây là nhà của tài xế giúp tội phạm chở Tiểu Phong Phong, đến đây để xin các em đừng truy cứu trách nhiệm của tài xế nữa."
Thạch Đầu đưa đồ cho vợ, cho cô một ánh mắt trấn an. Sau đó đến đẩy mấy : "Người hại là con của mấy , các đau lòng."
"Bây giờ các xin tha cho , từng nghĩ rằng nếu con trai xảy chuyện, những nhà như chúng sẽ thế nào ?"
" là chuyện thì đau lưng, nếu như tiếp tay cho ác thì nghiêm trị, một bình thường gặp tình huống như , cũng thể mờ mắt."
"Mau , nếu sẽ báo cảnh sát."
lúc đồng chí của đồn công an đến tuần tra, khi hỏi rõ đầu đuôi sự việc liền trực tiếp đưa bọn họ .
Lúc La Tiếu mới lên tiếng: "Thu dọn một chút, về nhà họ Cố ở vài ngày. Mấy ngày tránh tìm đến nhà, quá phiền phức."
Vì , Quan Vũ Kỳ dọn một ít quần áo, gọi điện thoại cho cha rõ tình hình, đó mới bế Tiểu Phong Phong cùng cửa.
Sau khi lên xe, Tiểu Phong Phong lên tiếng: "Cô, cô cứu Phong Phong từ chỗ kẻ ."
La Tiếu đầu : "Ừ, đúng . Vậy Phong Phong cảm ơn cô thế nào?"
Tiểu Phong Phong suy nghĩ nghiêm túc một lúc: "Mẹ thật hiếu thảo với cô."
Dừng một lúc, tiếp: "Khi cháu lớn lên kiếm tiền sẽ mua thật nhiều đồ ăn ngon cho cô, con mua cả kẹp tóc xinh cho cô nữa."
La Tiếu xong, lên: "Đồ ăn thì còn , còn mua kẹp tóc?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1621.html.]
Hai mắt Tiểu Phong Phong lóe sáng, đáp: "Vì các bạn học nữ và cô giáo ở trong nhà trẻ của chúng cháu đều đeo kiểu kẹp tóc sáng lấp lánh, cháu cô giáo cái kẹp tóc sáng lấp lánh đó đắt, tích góp tiền lâu mới mua ."
Lần La Tiếu hiểu , đây chính là sự ngây thơ chất phác của trẻ con, cảm thấy cô giáo và các bé gái ở nhà trẻ đều thích những kẹp tóc lấp lánh đó, cô giáo nó đắt, tích góp tiền mới mua , cảm thấy đó chính là thứ . Cậu bé tặng thứ nhất cho cô.
La Tiếu cảm động: "Được, cô sẽ chờ."
Tiểu Phong Phong gật đầu một cách nghiêm túc: "Vâng."
Quay đầu , vội vàng bổ sung thêm một câu: "Đến lúc đó con cũng sẽ mua cho ."
Mọi xe đều nở nụ , nhóc cũng xoay chuyển đầu óc nhanh.
Cười xong, Thạch Đầu hỏi: "Vậy cha thì ?"
Tiểu Phong Phong gãi đầu: "Cha cũng con gái, tóc dài, cần đến kẹp tóc. Con mua đồ ăn ngon cho cha, ?"
Vẻ mặt đó khiến Quan Vũ Kỳ đang một bên chọc nghiêng ngả: "Xem kìa, khó con trai ."
Sau đó kéo con trai trong lòng : "Được , cha con trêu chọc con đó."
Khi đến nhà họ Cố, La Tiếu dừng xe , nhưng vẫn xuống xe, cảm thấy chua xót, trong mắt cũng ánh lệ.
Đã lâu như , vẫn thể tiếp nhận sự thật rằng ông ngoại còn nữa.
Lúc , thím Đường ở trong sân thấy tiếng động liền , bọn họ mới xuống xe.
Thím Đường thấy bọn họ , trong lòng bọn họ dễ chịu, vội vàng bước lên đón: "Sao hôm nay thời gian về đây?"
La Tiếu thu cảm xúc, đến chuyện của Phong Phong, dù thím Đường cũng lớn tuổi , để bà phiền lòng: "Thạch Đầu nghỉ phép, về đây ở vài ngày nên cháu đưa các em về đây."
Thím Đường vui vẻ : "Được, , mau . Lần chuyện với thím ."