Thái Phong suy xét một chút: "Nếu tình huống đặc biệt, hẳn là thể cùng các em đón năm mới."
Tiểu Dục bật : "Tốt quá , tới lúc đó cha con em sẽ lái xe đến đón ?"
Thái Phong tiếng của Dục, khóe miệng khỏi nhếch lên một nụ : "Không cần đón, tự xe đến là ."
Tiểu Dục kịp trả lời thì Tiểu Duệ : "Anh Thái Phong, liên đội vất vả ?"
Thái Phong "ừm" nhẹ một tiếng: "Có điều cứ tiếp tục kiên trì thì sẽ thôi, buổi huấn luyện cũng là vô ích, vẫn khá , thể quen ."
Tiểu Dục thời gian trả lời điện thoại trong quân đội cũng quy định, lúc nào cũng thể giữ máy , bèn : "Anh Thái Phong, hãy chăm sóc cho bản , chừng một ngày nào đó bọn em sẽ nhờ chú út đưa bọn em tới thăm ."
Cuối cùng, điện thoại đưa đến tay La Tiếu: "Thái Phong, cháu chuyện gì thì nhớ với gia đình, chúng cách quân đội xa, thể gửi ngay qua cho cháu bất cứ đồ gì cần thiết.
, hôm nay chú út của cháu đến quân đội của các cháu xử lý công việc, dì nhờ mang đến cho cháu một ít đồ, cháu hãy chia cho đồng đội của cháu một ít, còn thì cháu cứ giữ lấy mà ăn, thích gì thì cứ ăn đừng cố nhịn."
Thái Phong cảm động: "Cảm ơn dì."
"Đứa nhóc , khách sáo với dì ."
lúc , trong điện thoại vang lên một giọng : "Chào dì ạ, cháu là đồng đội của Thái Phong, mấy loại trái cây sấy và thịt khô đó ngon, cháu thể mua một ít ?"
La Tiếu bật : "Không cần mua , lát nữa dì sẽ nhiều thêm một chút, nhờ gửi qua cho các cháu, cháu chỉ cần giúp dì chăm sóc Thái Phong nhà dì là ."
"Dì ơi, cháu tên là Cốc Xuân Phong, là đồng đội cùng tiểu đội với Bách Thái Phong."
"Khi nào các cháu kỳ nghỉ, hãy cùng Thái Phong về nhà chơi."
"Được ạ, cảm ơn dì."
Vừa cúp điện thoại, một đồng chí đang trực ban chạy tới: "Bách Thái Phong, bên ngoài kiếm"
Cốc Xuân Phong Thái Phong: "Còn mau , giao đồ ăn đến ?"
Nói xong thì cũng theo chạy bên ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1593.html.]
Thái Phong thấy Tôn Chính Lỗi mặc quân phục từ xa: "Chú út, chú tới đây lúc nào ?"
Thạch Đầu Thái Phong đen sạm nhiều: "Thế nào , chắc là vấn đề gì với cháu ?"
Bách Thái Phong vươn nắm đấm, hai đập tay một cái: "Tốt lắm ạ, buổi huấn luyện nào cháu cũng thể theo kịp."
Thạch Đầu sang bên cạnh Thái Phong: "Đây là đồng đội của cháu hả?"
Thái Phong còn kịp trả lời, Cốc Xuân Phong : "Chào chú út ạ, cháu là Cốc Xuân Phong, đồng đội cùng tiểu đội của Thái Phong."
Thạch Đầu gật đầu: "Chào cháu."
Nói xong thì đưa đồ đang xách tay qua: "Đây là đồ mà nhà chuẩn cho cháu, cháu mang , chú cũng ."
Thái Phong nhận lấy đồ: "Đồ ăn trong quân đội khá ngon, chú cũng , qua hơn một tháng nữa, nếu nghỉ cháu sẽ trở về, cần mang đồ tới cho cháu nữa."
Thạch Đầu vỗ vỗ bả vai nhóc: "Trước đãi ngộ của chú thế nào, thì đãi ngộ của cháu cũng thế đấy, chị gái của chú nhất định để cháu thiệt thòi, cứ thỏa sức tận hưởng , đó là tình yêu thương sâu sắc của chị với cháu."
Nói xong thì xua tay: "Chăm chỉ huấn luyện, chăm sóc cho bản , chú đây."
Cùng với Cốc Xuân Phong gật đầu, lên xe rời .
Mặt khác, mấy ngày nay Cố Thiến Như cứ ăn ngon miệng, lúc nào cũng cảm thấy buồn nôn, nôn, khi tán gẫu với cô con dâu mới m.a.n.g t.h.a.i của nhà hàng xóm, thì gần như dọa c.h.ế.t khiếp.
Không quan tâm đến chuyện khác, nhanh chóng gọi điện cho La Hạo Thiên vẫn đang : "Alo, Hạo Thiên, mau trở về một chuyến, chuyện gấp với ông."
La Hạo Thiên xong cũng dám chậm trễ, thu xếp xong việc liền trở về đại viện.