Vốn dĩ cha của hai đứa trẻ đều là công an, của bọn nhỏ trong thời gian một năm khi La Tiếu về nước vì ngoài nhiệm vụ mà may qua đời, về cha của bọn nhỏ là Lạc Phong cũng tái hôn nữa.
vì tính chất công việc nên cha của bọn chúng thể cùng sống chung với hai đứa nhỏ, thế là gửi bọn chúng đến sống cùng với bác ở nhà của ông bà nội bên đó, đương nhiên mỗi tháng đều gửi sinh hoạt phí về cho họ.
Mấy năm nay ít giới thiệu đối tượng cho Lạc Phong, nhưng Lạc Phong chịu tiến thêm bước nữa, một là vẫn quên vợ, hai là cũng sợ khi cưới thêm về , tổn thương hai đứa con của cho nên cứ mãi ở một như .
Vốn dĩ sống cùng với ông bà nội cũng coi như khá yên , nhưng cuối năm ngoái, khi ông cụ nhà họ Lạc đổ bệnh nhập viện lâu, bà cụ cũng đổ bệnh theo, qua bao lâu thì cả hai đều qua đời.
Không sự trông nom của ông bà nội, bác gái cũng giống như quan tâm nữa, thậm chí còn ít ở lưng bắt nạt hai đứa trẻ.
Trước đây hai đứa trẻ cũng qua với Lạc Phong vài , nhưng chị dâu của luôn rằng hai đứa trẻ quá nghịch ngợm, chẳng qua bà chỉ dạy dỗ bọn trẻ vài câu, mong rằng về bọn chúng ngoan ngoãn hơn, trở thành thôi.
Lạc Phong nghĩ rằng lẽ hai đứa con của biểu đạt rõ ràng, dù thì ngoài chị dâu còn trai trông nom hai đứa trẻ hộ, mỗi tháng bản còn gửi tiền sinh hoạt phí, vì đó cũng để chuyện trong lòng nữa.
Kể đến đây, Lục Nghị Thần nhấc cốc lên uống một ngụm: "Kết quả là mấy ngày Lạc Phong thành nhiệm vụ sớm, đem một vài món ngon thăm hai đứa trẻ mới con trai và con gái mỗi ngày sống như thế nào.
Anh trai của ghế uống , mấy đứa con của nhà trai thì bài tập, chị dâu thì đang trách mắng hai đứa con của , sai khiến chúng việc nhà.
Trong cơn tức giận, Lạc Phong đ.á.n.h trai của đó đem hai đứa trẻ về nhà.
hôm nay ngoài nhiệm vụ cho nên đưa cho hai đứa trẻ một ít tiền, bảo bọn chúng tự ngoài quán ăn cơm, mấy đứa trẻ trong khu nhà giật lấy khẩu s.ú.n.g cao su từ trong tay bé, thế nhưng tên nhóc cũng là một đứa lợi hại, vài đứa trẻ cộng mà vẫn đ.á.n.h nó."
La Tiếu nhàn nhạt : "Cũng may là bọn phát hiện sớm, nếu như mà muộn thêm một lúc nữa, hai đứa trẻ sợ là sẽ xảy chuyện."
Lục Nghị thần cũng gật gật đầu: "Thật , nếu đứa bé trai dẫn dắt thì lớn lên sẽ là một tồi, còn đứa bé gái lẽ vì nhà bác sức bắt nạt nên nhút nhát quá, nhưng đổi một trai yêu thương ."
La Tiếu đáp: " mà cứ như thế , cũng là cách."
Lục Nghị Thần bật : "Lần Lạc Phong cũng nghĩ thông , mấy ngày nay các chị gái trong cục đang tích cực tìm kiếm cho một vợ phù hợp."
La Tiếu : "Hy vọng thể gặp một tính cách dịu dàng ôn hòa một chút."
Lục Nghị Thần dậy ôm lấy La Tiếu, hôn lên trán cô: "Anh em đang nghĩ gì, nhưng đây thực sự chuyện mà chúng thể xen . Mấy ngày nay thể thường xuyên gọi chúng đến ăn tối cùng gia đình ."
La Tiếu gật đầu: "Buổi chiều em sẽ cho bọn chúng thêm một ít đồ ăn, bảo bọn chúng cất ở trong nhà, nhỡ lúc đói cũng thể đem ăn, đồ ăn thì cũng sợ hai đứa trẻ chịu đói nữa."
Lục Nghị Thần nhẹ nhàng vỗ đầu La Tiếu: "Cảm ơn vợ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1522.html.]
La Tiếu duỗi tay xoa xoa hai tai của Lục Nghị Thần đáp: "Được , cho dù là Cục trưởng , gặp chuyện em cũng sẽ khoanh tay , mỗi đều giúp một tay, mấy đứa trẻ lẽ sẽ sống hơn."
Lục Nghị Thần vươn tay ôm lấy cô, hai chạm trán : "Vợ của quá, thì vất vả cho vợ ."
Hai triền miên một hồi, cũng đến lúc Lục Nghị Thần trở về cục để việc.
Tiễn Lục Nghị Thần khỏi cửa, La Tiếu mới đóng cửa lớn trở phòng, cô thu dọn hành lý một chút .
Buổi chiều cũng chẳng chút nhàn rỗi nào, đợi đến khi Lục Nghị Thần về nhà, cô chuẩn xong đồ ăn đồ uống, còn chuẩn cho em Lạc Trần một túi đồ ăn lớn.
Đem đồ ăn đưa cho Lục Nghị Thần, cô dặn: "Anh đưa đồ ăn cho hai đứa trẻ, bọn luôn, em gọi điện thoại cho bà nội , cũng dặn bà tiên đừng cho bọn trẻ , chúng xem xem lúc thấy bọn thì đám trẻ sẽ phản ứng gì."
Vốn dĩ cũng quá xa nên Lục Nghị Thần nhanh .
La Tiếu thấy còn đùa đùa: "Anh cũng nhanh thật đấy."
Lục Nghị Thần đáp: "Cách cũng xa, lát nữa chỉ cho em là nhà nào, thôi."
Hai cùng ngoài, Lục Nghị Thần còn đặc biệt chỉ cho La Tiếu xem nhà mà Lạc Phong bọn họ đang ở: "Lúc thì hai đứa nhỏ đóng chặt cửa, chắc là ở trong nhà học bài ."
La Tiếu hỏi: "Lạc Trần và Lạc Hân bao nhiêu tuổi ?"
Lục Nghị Thần nghĩ một lúc mới đáp: "Lạc Trần lớn hơn Nghiên Nghiên và Nguyệt Nguyệt nhà chúng 2 3 tuổi, Lạc Hân cũng lớn hơn con trai nhà chúng , cụ thể là bao nhiêu thì cũng rõ lắm."
La Tiếu nhàn nhạt : "Cũng khổ cho hai đứa trẻ quá, cũng may là Lạc Phong phát hiện, nếu , còn sẽ chịu ấm ức đến bao giờ."
Trong lúc hai đang chuyện thì đến bên cạnh xe ô tô .
Sau khi rời khỏi nhà, bọn họ lái xe hơn 40 phút mới đến nhà họ La, nếu như muộn thêm tí nữa, đến giờ tan tầm cao điểm, sợ là một tiếng đồng hồ mới đến nơi .