Lúc La Tiếu từ bệnh viện , hơn mười một giờ đêm .
Vừa đến cổng lớn, liền thấy chiếc ô tô đang sáng đèn ở bên , Lục Nghị Thần từ xe bước xuống: "Xong ?"
La Tiếu ấm lòng một hồi: "Trời lạnh như , chờ?"
Lục Nghị Thần giúp cô mở cửa xe bên ghế phụ lái: "Anh chờ ở bên trong, nhiều đến chào hỏi với , nên ngoài, mặc dày lắm, lạnh ."
Lục Nghị Thần khởi động xe lấy một cái chăn nhỏ từ phía đắp lên đùi La Tiếu: "Đứa bé thế nào ?"
La Tiếu kéo cái chăn nhỏ lên một chút: "Gãy xương sọ bên trong, còn may là tổn thương mô não trong sọ, cũng là đứa bé mạng lớn, nhặt một cái mạng, nó còn nhỏ như , thể xuống tay ."
Nghĩ đến cái gì, La Tiếu : "Sao đến đây ?"
Vừa lúc đến ngã tư đường, xe dừng : "Lúc về đến nhà thì em còn trở về, bác gái họ Dung em gọi điện về nhà, gọi điện thoại cho em thì thấy bắt máy, nên đến đây luôn."
La Tiếu vỗ trán : "Xem em nè, quên gọi điện về nhà chứ, gọi qua văn phòng của em một cái, bọn họ điện thoại sẽ đến bắt máy."
Lục Nghị Thần thấy đèn tín hiệu giao thông đổi: "Ở nhà cũng việc gì, còn bằng tự một chuyết, cũng yên tâm hơn, đến mới em phòng phẫu thuật, y tá nhỏ đang thảo luận về chuyện của đứa bé , thì cũng lắng một chút."
La Tiếu qua: "Vậy ông nội kết án ?"
Lục Nghị Thần thản nhiên : "Này xem đương sự truy cứu ."
Nhớ tới bộ dáng của đứa bé , La Tiếu : "Nếu con em chịu khổ nhiều như , em nhất định sẽ mang ông đến cục cảnh sát, mặc kệ ai cầu xin cũng vô dụng, ngại tất cả cái giá trả, cho dù ly hôn, nhất định cũng sẽ bỏ qua cho ông ."
Lục Nghị Thần vươn tay vân vê tóc La Tiếu: "Được , tin rằng nào cũng đều yêu con , xem cô chọn lựa thế nào ."
La Tiếu hiểu ý của Lục Nghị Thần, nếu đưa ông lão đến cục cảnh sát, sợ là nhà họ Lý sẽ buộc bọn họ ly hôn, cho dù Lý Lộ Bình đồng ý, kiên trì về phía cô , những ngày tháng cũng sẽ quá .
nếu truy cứu, chỉ sợ là cha của Khương Nguyên bên cũng sẽ thấy mà mặc kệ, hơn nữa cũng thể nuốt trôi cục tức , cho nên hiện tại thật sự là tiến thoái lưỡng nan.
La Tiếu từng ý định nhúng tay công việc của Lục Nghị Thần, thể là nhóc hôm nay xúc động đến cô: "Nếu chuyện nháo đến Cục cảnh sát, quan sát một chút, mặc kệ là phân cục nào xử lý, em cũng hy vọng thể phán tội nhẹ ."
Lục Nghị Thần đầu thoáng qua vợ , đây là đầu tiên cô với bản những lời : "Tại như ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1498.html.]
La Tiếu ngoài cửa sổ: "Cậu nhóc là cháu ngoại của y tá trưởng Khương trong khoa nội trú chỉnh hình của chúng em, lúc phẫu thuật xong tụi em trò chuyện vài câu đơn giản, con trai nhỏ của nhà họ Lý nghiệp đại học thì phân đến đơn vị trụ sở việc, hơn nữa nhà cha vợ đều là giảng viên đại học.
Trong nhà lúc xảy chuyện, là con trai, con dâu khả năng một chút gì, nhưng vợ chồng bọn họ vẫn coi như , liền như cưng chiều, ưu ái là chuyện hiển nhiên, theo em sợ cũng chuyện .
Em sợ con trai nhỏ của nhà họ Lý sẽ nhúng tay , sợ tìm của nhà cha vợ hỗ trợ, cho nên em cầu giúp đỡ thiên về ai, nhưng nhất định để bọn họ xử lý một cách công bình, công chính."
Lục Nghị Thần vợ xong: "Yên tâm , cho dù là ai tiếp quản án tử đều sẽ công bình, công chính mà xử lý, bởi vì tụi là công an, đầu đội quốc huy, tim treo gương sáng, vai chọn đạo nghĩa, sẽ chuyện với đồng phục cảnh sát ."
La Tiếu xong bỗng nhiên : "Em tin ."
Lúc đợi bọn họ về đến nhà, bác trai họ Dung với bác gái họ Dung động tĩnh thì liền : "Trở về , mau đây, trời hôm nay lạnh thật, hôm nay ở bệnh viện bận ?"
La Tiếu : "Cũng tạm ạ, chỉ là lúc tan tầm thì một ca khám gấp, lúc sốt ruột một hồi nên cũng quên mất gọi điện thoại cho ."
Bác gái họ Dung : "Không việc gì là , cháu phòng , bác xuống hâm nóng đồ ăn cho cháu ăn một miếng, Nghị Thần sốt ruột, cơm cũng để ý ăn đến bệnh viện , khéo hai đứa cùng ăn."
La Tiếu xong còn quên hỏi một câu: "Bác gái, bọn nhỏ nghỉ ngơi hết ạ?"
Bác gái họ Dung gật đầu: "Ngủ , đến giờ thì kêu bọn nhỏ rửa mặt lên giường, ngày mai thi, bác sợ bọn nhỏ lo lắng, nên cháu muộn chút mới trở về, mấy đứa nhỏ lúc mới ngoan ngoãn lên giường ngủ."
La Tiếu : "Vậy ."
Vợ chồng hai cùng trở về hậu viện, khi đem đồ đạc thả xuống, giày, lúc mới đến trong phòng bọn nhỏ một chút, đều ngủ ngon vô cùng, giúp nhét góc chăn , tắt đèn ngủ, lúc mới cùng đến viện .
Vừa đúng lúc bác gái họ Dung mang nồi đến, gọi bọn họ xuống: "Này lạp xưởng với thịt kho, hai đứa dùng chút."
Mì nước nóng hầm hập phả mặt, La Tiếu ngẩng đầu bác gái họ Dung: "Bác gái, cảm ơn bác với bác trai, mấy năm nay vất vả cho hai ."