Lục Nghị Thần xong cũng cô thế nào cho : "Em vốn dĩ tửu lượng cao, còn thông minh cái gì. Được, tạm thời coi như em thông minh ."
Vốn còn định cô vài câu, nhưng sợ cô thì vui. Đang cách xa vạn dặm, nếu như thực sự tức giận thì dỗ dành cũng cách nào, đợi cô về tính toán .
La Tiếu : "Anh cũng thật đấy, còn tạm thời coi em là thông minh, xem để em về mới tính toán cho em."
Khóe miệng Lục Nghị Thần cong lên: "Xem vẫn uống nhiều, cái cũng nghĩ ."
La Tiếu kiêu ngạo đáp: "Đương nhiên , em là tiểu yêu tinh của cục trưởng Lục đó."
Lục Nghị Thần , bên ngoài phòng việc: "Bây giờ đang ở phòng việc, thể bất cứ lúc nào, em chuyện kiềm chế một chút."
La Tiếu : "Sao hả? Sợ chịu đựng ? Được , thích thì em nữa."
Trong lòng Lục Nghị Thần chút ngứa ngáy, nhưng cũng thể khích lệ cô những lời càn rỡ .
Thực bình thường La Tiếu ít khi như , thể là vì hôm nay uống rượu nên cách chuyện cũng to gan hơn ít. Cũng rằng hai đang cách xa vạn dặm, cho dù khơi mào chiến hỏa thì cũng bắt cô.
Lục Nghị Thần nhỏ giọng : "Em là cái đồ xa, em cố ý đúng ? Cảm thấy cách xa nghìn trùng, thể bắt em ngay đúng ?"
"Được , đùa nữa, đừng để lát nữa thực sự mặt. Anh việc , em cũng nghỉ ngơi ."
" là một tiểu yêu tinh, đợi về xem trừng phạt em thế nào? Đã đặt vé máy bay ?"
"Đặt , ngày em sẽ về."
"Được, hai ngày nhớ chăm sóc bản cho , việc gì thì gọi điện cho nhiều hơn, sẽ luôn mang theo điện thoại bên ."
"Em , em cúp máy đây, bye bye."
La Tiếu cúp điện thoại, dậy sửa sang đầu tóc về phòng chuẩn nghỉ ngơi.
Bên Lục Nghị Thần vẫn đang chằm chằm điện thoại, suy nghĩ chuyện của .
lúc đó thì Khâu Quang Minh : "Sao ? Đang đợi điện thoại là mới cúp điện thoại? Chị dâu mới vài ngày mà suốt ngày mong điện thoại reo ."
Lục Nghị Thần cho một cái mặt lạnh: "Là , cũng như , đừng chuyện thì đau lưng."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1484.html.]
Khâu Quang Minh rót cho một ly nước: "Đừng đem so với , vợ cũng lá gan đó. Đừng là một nước ngoài, sợ để cô một khỏi thủ đô cô cũng dám."
Lục Nghị Thần lắc đầu: " tình nguyện để cô trông nom , đỡ nóng ruột nóng gan như ."
Khâu Quang Minh : "Được , ở đây khoe khoang tình cảm của và chị dâu nữa, và vợ cũng kém."
Lúc thêm vài từ ngoài cửa , trực tiếp lên.
Mọi tìm chỗ xuống mới bắt đầu chuyện chính.
La Tiếu tỉnh dậy, vội vàng lấy điện thoại gọi về nhà. Lúc bọn trẻ hẳn là đang ở nhà.
Điện thoại ở bên vang lên một tiếng thì nhận: "Alo, , khi nào thì về?"
La Tiếu dậy: "Mẹ đặt vé máy bay ngày mai, ngày các con thể gặp ."
Tiểu Diệp Tử cướp lời: "Mẹ, con nhớ ."
La Tiếu vội vàng trả lời: "Mẹ , cũng nhớ các con, vì đặt vé máy bay ngày mai, lát nữa sẽ ngoài dạo một vòng, chọn quà cho các con."
Đang chuyện với bọn trẻ thì chuông cửa lầu vang lên. La Tiếu lúc mới cúp điện thoại với các con, khoác một cái áo ngoài.
Kết quả thấy Hạ Sơn Mai đang bên ngoài, tay còn cầm ít đồ ăn ngon: "Chị dâu, em đến sớm quá ? Em thực sự qua đây thăm chị."
La Tiếu : "Mau , em tới cũng sớm, là do chị dậy muộn. Em xuống , chị sửa soạn một chút."
Khi La Tiếu xuống lầu một nữa thì Hạ Sơn Mai bày đủ loại món ăn vặt: "Chị dâu, những thứ đều do em tự tay , chị xem xem hợp khẩu vị của ?"
La Tiếu chút cảm động: "Em nhiều như , dậy sớm bận bịu từ mấy giờ chứ?"
Hạ Sơn Mai : "Không cần nhiều thời gian ạ, hơn nữa em cũng chỉ chút sở trường , nếu nhờ chị thì chúng em cũng cuộc sống như ngày hôm nay, em và Ngụy Quân thực sự ơn chị, cho nên đây là tấm lòng của em."