Cúp điện thoại, pha cho hai vợ chồng già, lấy trái cây sấy khô La Tiếu mang về , còn điểm tâm tự : "Cha , con nấu cơm."
Châu Quế Phương và La Đạo Nhân đều là nhàn rỗi, hai tiếp nhận công việc muối dưa.
Cố Thiến Như cha chồng thích ăn thịt, vì thế thịt đông pha, chân giò kho tàu, canh cá nấu chua với ô mai và thịt heo kho mà chồng thích ăn, đậu phụ gia đình mà La Hạo Thiên thích ăn, hơn nữa thích hương vị thanh đạm, xào tôm với bí đao, bận rộn cả nửa ngày.
Chờ La Hạo Thiên cửa, món ăn cuối cùng khỏi nồi.
La Hạo Thiên rửa tay xong, về phía hai vợ chồng già thường xuyên ngoài: "Cha, , hôm nay hai nỡ ngoài ạ?"
Châu Quế Phương đứa con thứ hai mặt tràn đầy ý , con trai hiện tại sống thoải mái, nhưng là một chuyện, tận mắt chứng kiến là một chuyện khác, trong lòng vui vẻ nên lời.
Châu Quế Phương vỗ vỗ vị trí bên cạnh: "Con trai, gần đây bận ?"
La Hạo Thiên cầm lấy ấm rót cho một chén nóng: "Cũng ạ, bây giờ đơn đặt hàng trong nhà máy nhiều, công nhân đều bận rộn tăng ca, con là giám đốc nhà máy cũng ít chuyện."
Uống một ngụm trong tay: "Mẹ, hai tới đây việc gì ?"
Châu Quế Phương liếc mắt con trai một cái: "Như thế nào, việc gì thì thể tới đây ?"
La Hạo Thiên buông chén xuống: "Aiya, ruột của con, xem lời của kìa, lúc mời như thế nào cũng tới, hôm nay hai chủ động tới đây, nên con mới tiện hỏi đó."
La Đạo Nhân bạn già một cái: "Được , bà đừng thừa nước đục thả câu nó nữa, nó dọa sợ kìa."
Châu Quế Phương buông chén trong tay xuống, qua chuyện của Thường Ngọc một , cuối cùng còn bổ sung thêm một câu: "Có điều sự việc qua, Nghị Thần cũng trả lễ bọn họ, cô xem như là thông minh nhưng thông minh lầm chỗ, hiện tại sợ là trốn ở trong góc hối hận ."
La Hạo Thiên tức giận còn vỗ bàn một cái, bởi vì phòng , dọa hai vợ chồng già giật nảy : "To gan hổ như , thật đúng là đầu đến."
" , con , khi sự việc bại lộ, còn tìm đến nhà cha , chúng giúp cô chuyện, con xem cô gái đang nghĩ gì ?"
"Chắc là đ.á.n.h cược một phen, nếu hai mềm lòng, chừng thật sự sẽ giúp cô ."
"Con coi con là cái gì , cho dù tâm thiện đến , cũng thể phân rõ thị phi, phân rõ đúng sai."
"Vâng, , , minh nhất."
La Đạo Nhân con trai thứ hai đang đùa với bạn già, mặt đều là ý .
Lúc Cố Thiến Như bước : "Cha, , Hạo Thiên, thể ăn cơm ."
La Hạo Thiên dậy: "Đi thôi, chúng ăn cơm , nếu Nghị Thần xử lý, việc liền cho qua , chúng hãy đến nếm thử tay nghề của Thiến Như."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/thap-nien-80-nu-di-nang/chuong-1474.html.]
Châu Quế Phương lên: "Con đúng."
Cố Thiến Như giúp cha chồng xới cơm, : "Cha , buổi chiều con dẫn hai dạo, mua thêm quần áo cho hai luôn."
Châu Quế Phương xua tay: "Không , , lúc mua quần áo cũng mặc hết, cần mua thêm nữa, đừng lãng phí."
Cố Thiến Như : "Vậy chúng ngoài dạo chơi, gặp gì thích hợp thì mua, nếu thì coi như ngoài dạo ."
La Hạo Thiên cũng phụ họa : "Cha , Thiến Như đúng, coi như ngoài dạo, gặp đồ cha thích thì mua, cho bọn con cơ hội hiếu kính cha ."
Châu Quế Phương nở nụ : "Cho tiền cũng tranh giành, đúng là nuôi các con vô ích ."
La Hạo Thiên giúp gắp thức ăn: "Đương nhiên ạ, quần áo của hai phần lớn đều là mấy cháu dâu, cháu gái bao, ăn uống cũng tới phiên bọn con, thật vất vả cha mới đến đây, còn thể để cho bọn con biểu lộ tâm ý ?"
Trong lòng Châu Quế Phương giống như uống mật, đứa con trai từ khi tái hôn, tính tình cũng nổi hơn so với lúc , cũng nhiều nữa: "Được, nếu con như , buổi chiều chúng ngoài dạo chơi."
Bởi vì buổi chiều La Tiếu đến trường mẫu giáo tham gia hoạt động, hẹn với Lục Nghị Thần buổi trưa sẽ ăn cơm cùng , cho nên cô xin nghỉ , xuống lầu chuẩn cổng chờ Lục Nghị Thần.
Kết quả xuống lầu liền thấy trong hành lang tiếng ồn ào.
Cô đang chuẩn hỏi chuyện gì đang xảy thì thấy một bác sĩ chạy khỏi phòng khám, bởi vì chạy gấp, lập tức đụng cô.
Bởi vì phòng , lảo đảo một cái, thiếu chút nữa té ngã.
Nhìn thấy rõ mắt là bác sĩ Trịnh ở khoa ngoại thần kinh: "Có chuyện gì xảy ?"
Cô hỏi liền thấy một bà cụ cũng đuổi theo: "Cô là một bác sĩ, ngay cả bệnh gì cũng , cô còn cho khác ."
Bác sĩ Trịnh chạy trả lời một câu: "Vậy bà cũng thể đ.á.n.h .
đây ở khoa ngoại thần kinh, ở khoa xương, nếu bà khác sờ thấy đĩa đệm cột sống thắt lưng của bà nhô , bà còn đến bệnh viện gì?"
Bà cụ c.h.ử.i bới: "Cô xem bệnh thì thẳng , còn cái gì mà lừa, coi già nên hồ đồ ?"